Tô Thành cũng cảm giác được 
hình như hai người họ đang cãi nhau, 
nên nói đùa: “Không phải anh họ tìm 
được chị dậu nên cô tức giận đó chứ. 
“Anh nghe ai nói vậy.” Sắc mặt Mạc 
Du Uyên không tốt hỏi. 
Tô Thành nhún vai, vô tội nói: 
‘Đương nhiên là dì nói, nghe nói là con 
gái của một công ty nhỏ, có phải dáng 
dấp vô cùng đẹp mắt không” 
Phụ nữ mà được Mạc Du Hải xem 
trọng thì nhất định là cực phẩm rồi. 
“Ha ha, sao anh còn muốn thử 
trước à. Mạc Du Uyên cười lạnh lẽo nói. 
Ánh mắt Tô Thành lấp lóe, trịnh 
trọng đàng hoàng nói: “Sao có thể, đây 
chính là người phụ nữ của anh họ nha” 
Trừ phi hắn muốn chết mới có thể 
đi làm người phụ nữ của Mạc Du Hải, 
rất hiển nhiên là hắn còn muốn sống 
tiếp, huống chi trên thế giới này phụ nữ 
có tới hàng trăm hàng nghìn, phụ nữ 
xinh đẹp không phải ít, không cần thiết 
vì một đóa hoa mà từ bỏ cả vườn hoa. 
Nhưng đàn ông mà, trong lòng dù 
gì cũng sẽ có hơi tò mò: “Em họ, em nói 
với anh đi, cô gái kia rất xinh đẹp đúng 
chứ, anh tất nhiên sẽ không muốn chết 
mà đi đào góc tường nhà anh họ, anh 
chỉ sợ sau này trên đường mà gặp 
nhau lại không nhận ra thì kỳ lắm” 
Nếu không may trên đường cô gái 
kia bị anh ta chú ý thì làm sao bây giờ. 
Trong lòng Mạc Du Uyên vốn còn 
bực bội, nghe anh ta nói chuyện líu lo 
không ngừng như vậy về chuyện Hạ 
Nhược Vũ, thì trong lòng càng tức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653930/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.