Hạ Nhược Vũ từ phòng tắm đi ra, 
khi thấy Trần Hạ Thu Phương canh gà 
vẫn còn nguyên, cô nghỉ ngờ hỏi: “Thu 
Phương, cậu không ăn à?” 
“Chưa ăn, nóng quá, nên để nguội 
một tí rồi uống” Trần Hạ Thu Phương 
nói dối mà mặt không đổi sắc. 
Hạ Nhược Vũ chẳng nói đúng sai 
mà gật đầu: “Tôi về phòng nghỉ ngơi 
trước đây.” 
“Ừ” Trần Hạ Thu Phương vẫn bình 
tĩnh như trước đáp. 
Tuy cô luôn có cảm giác chỗ nào 
đó không đúng lắm, nhưng cô lại 
không thể nghĩ ra tại sao, nên cuối 
cùng chỉ nhún vai và mở cửa vào phòng. 
Bên kia, trong một bãi sửa chữa ô 
tô bỏ hoang ở ngoại ô thành phố, đèn 
đuốc sáng trưng chiếu sáng toàn bộ 
cái sân. 
Hai bên là những chồng cao đầy 
phế liệu kim loại đã cũ gỉ. Ở giữa chỗ 
trống trải một tấm thảm cashmere 
sâm màu và một chiếc ghế sô pha 
sang trọng, trên bàn còn đặt một chai 
rượu vang đỏ Lafite 82 năm, nhìn vô 
cùng xa hoa. Ở bãi bỏ hoang sửa xe 
hẻo lánh này trông mọi thứ lại càng 
ngang nhiên hơn. 
Nhưng người đàn ông đang ngồi 
trên ghế sô pha lại không quan tâm, 
chiếc ly đung đưa trong tay, màu hồng 
đào của rượu vang đỏ lắc lư xoay 
chuyển ở trong ly, tỏa ra mùi thơm êm 
dịu say đắm lòng người. Hơn nữa, khóe 
môi hắn mỉm cười như có như không, 
từ xa nhìn lại trông giống như một 
chàng hoàng tử đẹp đế và cao quý. 
Rõ ràng là hình ảnh cảnh đẹp ý vui 
như vậy, nhưng trong mắt người phụ 
nữ đối diện thì lại giống như một con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653920/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.