Lục Khánh Huyền cảm thấy lo sợ
không yên, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình
tĩnh và nói: “Ba nói gì thế, con không hiểu ý
ba.”
“Khánh Huyền à, không cần thiết giả
vờ trước mặt ba.” Ánh mắt của Lục Hằng
nhìn chằm chằm Lục Khánh Huyền, ông ta
nói từng chữ với vẻ vô cùng khẳng định:
“Ba rất hiểu con.”
Ông ta nói tiếp trong lòng, bởi vì con là
con gái của ba.
“Ba, ba dọa con rồi đấy.” Lục Khánh
Huyền nở một nụ cười mất tự nhiên, cô ta
nói với vẻ đùa giỡn.
Nhưng dường như Lục Hằng không hề
có ý dừng lại: “Ba biết con đang suy nghĩ
điều gì, con cảm thấy ba đáng sợ lắm à.”
Lục Khánh Huyền im lặng không nói,
nhưng cũng xem như là thừa nhận, cô ta
cảm thấy Lục Hằng rất đáng sợ.
“Chuyện của Lưu Bình rất phức tạp,
đây là kết quả tốt nhất rồi.” Lục Hằng còn
muốn Lục Khánh Huyền dựa vào chính
mình, có một số việc ông ta phải cho Lục
Khánh Huyền biết một chút. Bởi vì sau này
cũng không thể tránh khỏi.
Để cho Lục Khánh Huyền thích ứng
sớm một chút cũng tốt.
“Đó là một mạng người!” Lục Khánh
Huyền không kiểm chế được mà mở miệng
phản đối.
Chẳng lẽ tính mạng con người trong
mắt Lục Hằng cũng chẳng đáng chút nào
hay sao. Ông ta nói như thể đây không phải
là một cái mạng, mà là một con giun con
kiến, muốn dẫm chết thì có thể dấm chết.
Lục Hằng chuyển động nhẫn trên
ngón tay, người quen ông ta đều biết đây là
dấu hiệu ông ta tức giận. Lục Khánh Huyền
là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653885/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.