Ở trong nhà, Hạ Nhược Vũ chờ đợi cả
nửa ngày cô tưởng mình sắp nhàm chán tới
phát cáu luôn rồi.
Sáng nay ba cô mời được mấy người
giúp việc về, cuối cùng nhà hộ cũng vượt
qua cuộc sống chủ nghĩa tư bản rồi….
“Cô chủ, cố có cần tôi đưa cô tới vườn
hoa nhìn một chút không.” Giọng điệu
trong trẻo của Nhã Vọng vang lên.
Hạ Nhược Vũ nhìn qua ánh mặt trời
chói chang ngoài cửa sổ, nhìn từ xa còn có
thể nhìn thấy khí nóng bốc lên, nên quay
đầu lại theo kiểu “điểm đạm” nói: “Nhã
Vọng à….”
“Vâng, cô chủ, tôi đây ạ.”Trong lúc đó
ngờ nghệch nhìn qua cô.
Hạ Nhược Vũ bỗng nhiên cất cao
giọng điệu: “Em định đầy chị ra ngoài phơi
thành cá khô luôn hay gì, lát nữa phơi khô
luôn trong nóc phòng à?”
Đứa nhỏ này nhìn qua thì trung thực
chất phác, nhưng câu từ khi nói thì có hơi
ngốc quá rồi, ngày nóng như vậy mà còn
muốn ra ngoài định lấy luôn mạng già này
của cô sao?
“Cô chủ ơi, em không có ý này.” Nhã
Vọng hoảng hốt nói: “Mẹ em nói, khi bị
bệnh thì nên ra ngoài phơi nắng mặt trời
nhiều chút thì cơ thể mới mau khỏe lại.”
So với việc đau bụng kinh còn phải
uống nhiều nước sôi thì có gì khác nhau?
Hạ Nhược Vũ bất đắc dĩ vỗ bờ vai cô ấy:
“Em cũng không cần lo lắng như vậy, chị
chỉ đùa một chút với em thôi nha.”
“.,.” Cô chủ người cứ đùa như vậy thì
có ngày hù chết em đó được không?
“Giúp chị đi lấy một ly nước chanh ép
tới đây.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653879/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.