“Sao lại không có chuyện gì? Nghe 
nói mấy ngày nữa bác sĩ tim mạch có 
thẩm quyền sẽ đến bệnh viện. Chắc 
chắn là có liên quan đến chuyện của 
cô. Cô nói xem phải làm thế nào” Lưu 
Bình sắp lo đến chết rồi. 
Lục Khánh Huyền chẳng những 
không lo lắng mà giọng điệu còn thản 
nhiên không nóng không lạnh: “Chuyện 
này cứ giao cho tôi, anh chỉ cần làm tốt 
công việc của mình là được” 
“Cô Lục Khánh Huyền thực sự 
chắc chắn có cách?” Không phải là 
anh ta nghỉ ngờ, bác sĩ kia anh ta cũng 
đã từng nghe đến tên, trong lĩnh vực 
học thuật khoa tim mạch cũng là nhân 
vật đầu ngành. 
Lục Khánh Huyền chỉ có thể ổn 
định bên phía Lưu Bình trước, phòng 
khi cô ta chưa nghĩ ra cách đã bị người 
khác mua chuộc rồi. “Đương nhiên, tình 
cảm giữa tôi với Du Hải phải nói là rất 
tốt, chỉ cần tôi thổi vài lời như gió 
thoảng bên tai là chuyện này đã qua rồi sao. 
“Vậy làm phiền đến cô Lục Khánh 
Huyền rồi” Lưu Bình nghe thấy cô ta 
khẳng định như vậy trong lòng cũng 
thở ra một hơi nhẹ nhõm, chỉ cần cô ta 
có thể ổn thỏa phía Mạc Du Hải thì tất 
cả đều dễ bàn rồi. 
“Ừ, không phát sinh chuyện gì thì 
không cần gọi cho tôi, cũng may là Du 
Hải vừa đi khỏi, nếu không anh ấy chắc 
chắn đã phát hiện ra ngay rồi. Nếu có 
chuyện gì quan trọng thì gửi tin nhắn 
cho tôi, tôi nhìn thấy rồi sẽ trả lời lại.” 
Lục Khánh Huyền nói, ngữ khi không 
được tốt lắm. 
Lưu Bình nghe thấy Mạc Du Hải 
suýt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653849/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.