Mẹ Dương lập tức nói xen vào: “Em 
dâu đừng lo lăng, chị chắc chắn sẽ đối 
đãi với Nhược Vũ như con gái ruột của mình…” 
Bà ta còn chưa nói hết câu thì đã 
bị ngắt lời bới một âm thanh còn lớn hơn. 
“Con gái nhà họ Hạ xấc xược 
không có gia giáo, tiến vào nhà họ 
Dương chúng ta rồi, các bà chờ xem, 
tôi sẽ dùng một tháng để nó ngoan 
ngoãn ở nhà giúp chồng dạy con.” 
“Bà Dương tự tin thế ư?” 
“Đó là đương nhiên, con gái gả 
chồng như bát nước hắt ra ngoài, 
chẳng lẽ còn thu lại được chắc? Bổn 
phận của phụ nữ là phải hâu hạ ba mẹ 
chồng, sinh con dưỡng cái, chẳng lẽ 
còn bôn ba bên người như thằng đàn 
ông, ra thể thống gì nữa chứ” 
“Nhưng mà nhà họ Hạ chỉ có một 
đứa con là Hạ Nhược Vũ mà thôi, cô ta 
gả cho nhà bà thì chẳng phải Nhật Hạ 
cũng sẽ của nhà bà hay sao?” 
“Chứ gì nữa, ai bảo cô ta thích con 
trai tôi, huống chi đều đã đến nhà 
chúng tôi rồi chẳng lẽ còn nghĩ về nhà 
mẹ đẻ ư. Về sau Nhật Hạ cũng phải để 
cho con trai tôi quản lý, nói cho ra lẽ thì 
con trai tôi còn cực khổ hơn đấy. 
Mấy người phụ nữ trung niên kia lại 
nói thêm vài câu, giọng điệu đắc ý kiêu 
ngạo của mẹ Dương vang vọng trong rạp. 
Sắc mặt mọi người khác nhau, mẹ 
Dương vội vàng đứng bật dậy: Đây 
không phải là do tôi nói, chắc chắn là 
giả, khẳng định là giả” 
Người đàn ông đang phát đoạn ghi 
âm tắt ghi âm đi, giọng nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653825/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.