“Đến giờ rồi, tôi đi trước đây, có thời gian
sẽ ra ngoài chơi.” Hạ Nhược Vũ sợ Mạc Du
Hải đợi lâu nên định bụng rời đi.
Trên ghế salon, Trần Hạ Thu Phương bật
người đừng dậy, ân cần nói: “Đi, tôi tiễn cậu
xuống lầu.”
“Thôi đừng giả vờ…’ Tất cả biểu cảm trên
gương mặt đều được trưng ra.
“Khụ khụ, tôi sợ cậu lạc đường.”
Hạ Nhược Vũ nhếch miệng: “Thang máy
dẫn xuống lầu một, đi ra ngoài chính là cổng
chính, làm sao tôi có thể lạc được?”
“Tôi lo lắng thôi mà!”
Không thể từ chối người bám dai như đĩa
này, cô cứ mặc kệ để Trần Hạ Thu Phương đi
theo mình xuống lầu.
Mạc Du Hải khiêm tốn đứng ở trước
cổng.
Dáng người anh cao lớn đứng dựa vào
cửa xe, trong tay cầm một điếu thuốc, một
làn khói nhàn nhạt bay quanh anh.
Dưới ánh đèn màu vàng, người đàn ông
có khuôn mặt tuấn tú như ẩn như hiện trong
làn khói mờ, nhìn từ xa như một cảnh đẹp
nao lòng.
Với sự cám dỗ chết người từng bước dẫn
người ta đến vực thẳm của địa ngục.
“Mẹ kiếp, sao lại đẹp trai như vậy, tôi
muốn có một người bạn nóng bỏng như vậy.”
Trần Hạ Thu Phương tức đến không thở nổi,
kích động cầm tay cô, giống như fan gặp
thần tượng mà không thể nào kiềm chế được.
Tuy không muốn thừa nhận là cuối cùng
Hạ Nhược Vũ cũng bị Mạc Du Hải làm cho
rung động, nhưng do cô thường xuyên nhìn
thấy anh ta nên đã có miễn dịch, bình tĩnh
nói: “Chậc, đúng là vô liêm sỉ”
Trong lòng cô thầm mắng anh một câu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653728/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.