May mà lương tâm của Mạc Du Hải chưa 
bị chó cắn đi mất, anh đợi cô nôn xong thì 
vác cô lên đi vào trong. 
“Mạc Du Hải, tôi không phải là cái bao!” 
Đầu bị chúi xuống dưới, máu cả người Hạ 
Nhược Vũ bị đồn xuống đỉnh đầu, hơn nữa 
Hạ Nhược Vũ đã uống rất nhiều rượu nên 
còn buồn nôn hơn. 
Giọng nói khàn khàn của người đàn ông 
không hề có chút nao núng nào: “Vậy thì tự 
cô đi đi.” 
Giờ thì Hạ Nhược Vũ đành phải im lặng, 
cô thực sự không còn sức lực để đi nữa. 
“Phiền anh đưa tôi tới phòng tắm giùm.” 
Cô không thể ngửi nổi mùi này. 
Đôi mắt của Mạc Du Hải lóe lên một tia 
sáng, anh không nhiều lời nữa, vác cô đến 
phòng tắm rồi đóng cửa lại giúp cô. 
“Ôi, mệt chết đi được.” Hạ Nhược Vũ nghĩ 
lại hôm nay cô uống nhiều rượu thế này đúng 
là không đáng, vừa nghĩ vừa xả nước xuống 
bồn tắm. 
Nước rất ấm và thoải mái, từng gợn sóng 
nước lăn tăn trong bồn tắm, Hạ Nhược Vũ từ 
†ừ nhắm mắt lại, cô dựa vào bồn tắm ngủ quên mất. 
Mạc Du Hải hút một điếu thuốc trên ở 
ban công, anh đợi rất lâu mà không nghe 
thấy tiếng mở cửa từ phòng tắm. Mạc Du Hải 
hơi lo lắng, anh dụi tắt điếu thuốc rồi đi tới 
hỏi thăm: “Hạ Nhược Vũ?” 
Người trong phòng không đáp lại anh, 
anh hơi cao giọng: “Hạ Nhược Vũ cô tắm 
xong chưa, nhanh lên đi.” 
 Ngoài yên lặng ra thì cũng chỉ còn lặng 
yên. 
Mạc Du Hải nghĩ đến chuyện cô uống 
say, có thể ngủ quên trong bồn tắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653715/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.