- Mẹ ơi! Hôm nay sinh nhật mẹ, mình đi chơi đi! – Lin nảy ra ý tưởng.
Nó bế thằng bé lên rồi hỏi.
- Con muốn đi đâu?
- Đi công viên!
Nó cười, đúng là trẻ con.
- Ừ thì đi!
- Có chú này đi cùng không mẹ? – Lin chỉ tay về phía hắn.
Vì chưa biết tên hắn nên Lin chỉ gọi là chú này được thôi.
Nó tần ngần nhìn Lin, hình như thằng bé này cũng bị hắn cho ăn bùa mê thuốc lú gì rồi.
- Con có muốn chú ấy đi không? – nó hỏi ngược lại.
Lin nhìn nó, nhanh chóng gật đầu. Nó thở dài, đúng là đi đâu hắn cũng được ưu ái hơn nó. Nó quắc mắt sang nhìn hắn.
Hắn cười rồi nhún vai tỏ vẻ không biết gì.
Được lắm, để xem thằng bé có chịu ở bên anh mãi không. Nó tự nhủ.
+++++
Những tia nắng chiếu xuống khuôn viên của công viên. Có một cơn gió nhẹ nối tiếp cơn gió lớn vừa thổi qua.
- Hôm nay chú Steven kiếm được bao nhiêu đồ chơi cho Lin nhé! – Lin ngồi trên cổ hắn lên tiếng.
Tay thằng bé còn đang cầm một đống đồ chơi.
- Lúc nãy nhìn chú bắn tên trông giống hệt hoàng tử đi săn vậy! – vừa nói Lin vừa làm động tác bắn cung tên.
Nó bật cười. Nhìn ba người lúc này giống như là một gia đình vậy.
- Ôi! Anh Steven! – một cái giọng chanh chua phát ra từ sau lưng nó và hắn.
Theo phản xạ nó và hắn cùng quay lại nhìn. Và đương nhiên chủ nhân của cái giọng này không lẫn đi đâu khác là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-anh-toi-khong-phai-la-osin/229/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.