Từ sáng tới giờ tiếng pháo nổ đì đùng cứ vang lên, cách hai lớp thủy tinh, nhưng mùi của pháo vẫn bay vô phủ kín cả căn phòng, có điều Na Thần rất thích cái mùi này, từ nhỏ đã bắt đầu thích.
Chuông di động vang lên, Na Thần không nhúc nhích. Hắn không nhớ mình đã quăng điện thoại ở chỗ nào rồi, cả buổi mới nhớ ra lúc nhắn tin cho An Hách xong đã bỏ lại luôn bên cạnh bồn cầu.
Là cậu gọi tới, hắn nghe máy: “Chúc cậu năm mới vui vẻ.”
“À, à, chúc mừng năm mới, chúc mừng năm mới,” Cậu cười gượng mấy tiếng, “Không ra ngoài chơi hả?”
“Đi chỗ nào giờ cậu.” Na Thần cười cười.
Cậu dường như có chút xấu hổ, ngừng lại một chút: “Tiểu Thần à, cậu và mợ… vốn định, gọi cháu qua ăn Tết, nhưng mà…”
Na Thần nhìn vào tấm gương treo trên tường trong nhà vệ sinh, nhếch môi: “Ba cháu vừa mới chết, cháu biết mà.”
“À, đúng vậy đó, cho nên…” Cậu ho khan mấy tiếng.
“Cám ơn cậu.” Na Thần cúp điện thoại.
Thật ra cậu gọi tới cuộc điện thoại này là rất thừa thãi, bao nhiêu năm qua hắn đều đón năm mới một mình rồi. Hồi trước ba sẽ về nhà ông bà nội, có điều ông ta không muốn nhìn thấy hắn cho nên hắn sẽ về nhà bà ngoại, từ lúc bà ngoại bị ông cậu nuôi hắn liền không qua đó nữa.
Cứ vào năm mới mà Na Thần đến nhà là mang nhiều điềm xấu đấy.
Mợ đã nói những lời này trước mặt bà ngoài cùng vài dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-anh-dep-trai-toc-gia-rot-roi-kia/3115010/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.