An Hách không nhúc nhích, vẫn duy trì tư thế với tay ra băng ghế sau lấy quần áo. Na Thần cũng ngồi yên, tựa vào lưng ghế nhìn y. Đây là lần đầu tiên An Hách ở trong trạng thái tỉnh táo mặt đối mặt với Na Thần gần như vậy, lông mi, con người đều hiển hiện rõ ràng trước mắt y.
Y trầm mặc đánh giá đến từng phân trên khuôn mặt của Na Thần, từ trán đến lông mi, đôi mắt… cuối cùng dừng lại trên mũi của Na Thần.
“Cái lỗ trên mũi cậu là…” An Hách hỏi.
“Lỗ mũi,” Na Thần trả lời y, “Anh cũng có hai cái đấy.”
An Hách lấy tay chỉ trên mũi hắn: “Tôi nói là lỗ nhỏ này nè, từng bấm khuyên mũi hả?”
“Ừ.” Na Thần sờ sờ cái mũi của mình.
“Vậy nó có…” An Hách nghĩ ngợi một chút, cuối cùng vẫn không hỏi nữa, “thôi quên đi.”
“Sẽ không chảy nước mũi.” Na Thần nói.
An Hách ngẩn người, nở nụ cười: “Cậu xác định đó là ý tôi muốn hỏi sao?”
“Xác định,” Na Thần cũng cười, “Quá nhiều người từng hỏi rồi.”
Nói xong mấy câu, trong xe lại khôi phục vẻ trầm mặc. An Hách thò tay cầm túi đồ đặt lên đùi Na Thần, tư thế của Na Thần không thay đổi, vẫn nghiêng đầu nhìn y.
“Tôi giặt hết rồi.” An Hách ngồi thẳng nhìn hạt tuyết lất phất bay trong ánh sáng của đèn đường trước mắt.
“Thật không hôn hả?” Na Thần nhét túi quần áo xuống vị trí dưới mông mình.
“Không hôn, chàng trai, xuống xe rồi về nhà đi.” An Hách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-anh-dep-trai-toc-gia-rot-roi-kia/3115008/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.