***
Chả là hôm nay tôi và chị Anh Nguyên được nghỉ phép, nên ngay từ sớm chị đã rủ đám con gái bọn tôi đi du ngoạn nhân lúc tiết trời còn trong xuân. Ngoài tôi và chị Anh Nguyên thì còn có cả chị dâu và chị An Hoa nữa.
Ngày mai đã là tiết Thanh minh, thảo nào giờ này ngoài đường người ta đã xúm xít bán đầy áo giấy, giấy tiền vàng mã, dòng xe của những người đi Tảo mộ cứ chảy mãi không thôi. Nói vậy, đại vương cũng sắp về.
Chị dâu xuất thân cao quý, chị tên là Quỳnh Trân – chị gái ruột của quan gia, cho nên kể từ khi vào ở tôi vẫn chưa dám nói gì với chị, hôm nay được trò chuyện tôi cảm thấy chị cũng không khó gần như tôi tưởng tượng, ngược lại còn rất hiền lành tinh tế. Chị còn đích thân chuẩn bị bữa sáng cho mấy đứa bọn tôi.
Chị Quỳnh Trân có đôi lúm đồng tiền rất duyên, chị hay cười, mỗi khi cười là lộ lúm đồng tiền rất rõ, vành mắt cong cong như vầng trăng. Tôi cảm thấy mình vốn dĩ sinh ra ở thân phận đàn ông mới đúng, nếu tôi là đàn ông, tôi sẽ cưới hết mấy chị ở đây, ai cũng tốt, ai cũng thương tôi cả ha ha ha.
Nghe nói anh cả Quốc Nghiễn vừa nhìn thấy chị dâu đã si mê rồi, nằng nặc đòi cưới, với quyền hành của đại vương thì chuyện đó cũng chẳng là gì, huống hồ mối liên hôn giữa hai dòng họ cũng không phải chưa có tiền lệ. Tuy mối quan hệ trong tộc bọn họ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nao-hay-xuan-menh-mong/2673592/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.