Trần Quốc Uất mấy ngày gần đây như trở thành một người khác, nét mặt lúc nào cũng đăm chiêu, ra ra vào vào như người mất hồn, chốc lát thì giật mình như gặp quỷ.
Đáng ngạc nhiên là người trong phủ có vẻ như mắt mờ tai điếc, đối với biểu hiện của anh ta cũng chẳng có chút để tâm nào, cứ như không hề thấy chuyện gì đang xảy ra vậy. Nếu như hôm qua Ngũ Lão không đề cập vấn đề này với tôi, có lẽ là tôi đã cho rằng chính mình mới là kẻ trúng tà chứ không phải anh ta.
Sáng hôm nay gặp Ngũ Lão ở nhà bếp, tôi mới biết hóa ra mình không bị trúng tà, anh ta cũng kinh hãi tựa như tôi vậy, mà từ miệng anh ta tôi mới biết được huyền cơ.
Thì ra chuyện gì cũng có nhân quả của nó.
Tai họa bắt đầu vào một đêm hoa đăng năm năm về trước, lúc Quốc Uất tình cờ gặp một cô gái. Anh ta vừa thấy đã thích, không chần chừ một chút, vội vàng trong hội hoa đăng hỏi người ta có muốn theo mình về nhà không?
Cô gái này nghe được lời bông đùa của Quốc Uất thực sự ngây thơ nghĩ rằng anh ta tỏ tình với mình, cứ thế mặc định rằng mình trở thành người yêu của anh ta. Chị bám riết lấy Quốc Uất, phá hỏng hết mọi con đường tình duyên của anh ta. Thuỵ Hữu chính là tên của cô gái đó.
Cha của chị Thuỵ Hữu vừa hay lại là Chiêu Minh Vương Quang Khải. Bởi vì chị Thuỵ Hữu lúc nhỏ yếu ớt nhiều bệnh nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nao-hay-xuan-menh-mong/2673588/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.