Quả nhiên tháng Giêng năm Thiệu Bảo thứ năm – tức là năm Nhâm Ngọ, Sài Thung được lệnh đem hơn một nghìn quân người Hán trong quân đội Nguyên hộ tống Trần Di Ái về Đại Việt làm vua. Trần Khâm huy động lực lượng chặn đánh Sài Thung ở ải Nam Quan và bắt giữ nhóm Di Ái, song vẫn nghênh đón gã về Thăng Long.
Ngày Sài Thung bước chân vào cấm thành, An Tư từ sớm đã ngồi đợi tôi ở cung Quân Hoa. Năm nay Quốc Chẩn đã tròn một tuổi, không khóc nhiều như trước nữa mà trở thành một thằng bé vô cùng hiểu chuyện. Tôi cho nó ăn sáng xong xuôi, bồng ra ngoài đã bắt gặp An Tư ngồi chống cằm dùng ngón tay chấm nước trà vẽ nguệch ngoạc lên bàn gỗ. Tôi bĩu môi một cái, bảo:
"Khiếp, còn bẩn hơn Quốc Chẩn!"
An Tư nhìn thấy tôi như mở cờ trong bụng, không quản tôi nói lời mỉa mai, lập tức vào thẳng vấn đề:
"Nghe nói hôm nay sứ giả Sài Thung là người Thát về, phái đoàn sang nước ta rất xa hoa. Từ khi chào đời tôi còn chưa gặp bọn Mông cổ đó lần nào, hay là chúng ta..."
"Thì cũng hai con mắt một cái miệng, có gì khác nhau?" – Tôi cắt ngang.
An Tư nắm tay áo tôi, nài nỉ:
"Chỉ đứng xem từ xa thôi, tôi hứa là không gây ra rắc rối gì."
Tôi lại khinh thường hỏi:
"Bọn chúng có ba đầu sáu tay à?"
"Sau khi trở về tôi giúp cô trông Quốc Chẩn ba ngày được không?"
Tôi nhìn An Tư, lắc đầu.
"Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nao-hay-xuan-menh-mong/2673492/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.