Uê, có ai không? bắt người là phạm pháp, ở tù đấy à không phải gọi là đại lao mới đúng, thả ta ra, ta là con gái à ta là nữ nhi của lễ bộ thượng thư nha... khốn kiếp
Tương Kỳ hò hét với hy vọng được người khác cứu, hét cả nữa ngày cũng không ai đáp lời huống chi là cứu, nàng đành tự lẩm nhẩm một mình "đang yên đang lành lại bị người ta bắt trói nơi này, hay là bắt cóc tống tiền... có khi nào họ giết người diệt khẩu luôn không? huhu ta còn chưa tiếu ngạo giang hồ, chưa gặp mỹ nam cổ đại còn chưa có mối tình oanh oanh liệt liệt nào mà... hic hic"
"Cạch" rốt cuộc cánh cửa cũng mở ra, xuất hiện trước Tương Kỳ là nam tử aó trắng phiêu dật, mũi cao, mày kiếm uy nghiêm, nuốc ngụm nước bọt đánh giá người đối diện, tương kỳ không khỏi hò hét trong đầu "đúng là một mỹ nam băng lãnh ạ", đưa cặp mắt long lanh có chút tinh ranh sang Nam Cung Tuyệt
_ Mỹ nam ca ca, ta bị người ta bắt trói ở đây sắp một ngày một đêm rồi, mỹ nam ca ca huynh đến cứu ta phải không? nhanh nhanh cởi trói a
Cởi trói cho Tương Kỳ, Nam Cung Tuyệt chậm rãi mở miệng
_ Vất vả cho Doãn tiểu thơ rồi, ta là Nam Cung Tuyệt, bất đắc dĩ mới bắt tiểu thư đến đây, đắc tội!
_ Hả, ngươi bắt ta? Có phải muốn giết ta, đừng nha giết người là phạm pháp đó, ngươi đẹp trai như thế mà đâu nỡ giết một mỹ nhân yếu đuối là ta, đúng không? (Tương Kỳ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-yeu-ta-khong/1706538/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.