Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59
Chương sau
Nam Cung Nguyệt một thân ảnh cao lớn khoác trường bào đen, chân mày kiếm cùng đôi mắt sáng tựa như sao đêm, khuôn mặt tuấn mỹ nhưng thêm vào đó là sự lạnh lùng vô bờ bến. hôm nay nhận thánh chỉ của phụ hoàng triệu kiến hắn tiến cung, hắn trọng sinh nên biết trước được sự việc, lần này phụ hoàng phái hắn dẹp loạn biên giới phía Tây, Lan Quốc vô cớ dấy binh đánh chiếm Viên thành (thành trì thuộc phía Hạ Quốc của Nam Cung gia).Hắn thong thả trên hành lan, tiến vào cung điện, không khỏi suy tư hắn không biết tình cảm phụ tử là gì, bởi từ khi hắn có ý thức, phụ hoàng hắn chưa một lần quan tâm hắn, chưa một lần ôn nhu với hắn. 4 tuổi bắc đầu học võ, học văn cùng các hoàng tử, công chúa khác, bị đánh mắn, thậm chí bị nhốt cùng với sói... hắn bị thương, hắn nhớ phụ hoàng hắn, nhưng người không gặp hắn, hắn bị hạ độc, phụ hoàng cũng chẳng quan tâm, phụ hoàng giống như không nhìn thấy hắn, đào tạo hắn giống như nô lệ vân lời chủ, khi trưởng thành hắn cũng tự tạo thế lực cho bản thân, dần dần thoát khỏi cái bóng của hoàng thượng, nhưng hắn luôn đáp ứng yêu cầu của người. _ Tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế! không biết từ lúc nào, hắn không còn gọi phụ hoàng nữa, và cũng không cần thiết vì người trước mặt không để tâm đến hắn gọi là gì và cũng chưa bao giờ gọi tên hắn. _ Được rồi, không cần đa lễ Hoàng Thượng Nam Cung Dạ vẫn chăm chú xem tấu chương trong tay, ngữ khí lãnh đạm giống như trước. _ Phía tây có biến loạn ngươi hãy dẫn 5 vạn quân bình ổn! vẫn như kíp trước, hắn nhận lệnh rồi rời điện, gương mặt vẫn lạnh lùng không cảm xúc,ngoài nhận lệnh ra hắn cũng chẳng biết nói thêm gì, giữa hai người chưa từng nói quá 3 câu. Trong đại điện hoàng đế buôn tấu chương trên tay, nhìn theo bóng dáng Nam Cung Nguyệt mà không khỏi suy tư "Ngươi rất giống mẫu thân ngươi, nhìn ngươi ta lại nhớ đến nàng, rốt cuộc ta phải làm sao đây? ngươi lại không phải là hài nhi của ta, sự tồn tại của ngươi là nỗi đau cùng sự sỉ nhục của ta, nhưng giết ngươi ta lại không nhìn thấy được bóng dáng của nàng, Ngân Bích ơi Ngân Bích, nàng lại dùng cách này dày vò ta, nàng mạo hiểm, nhưng nàng lại thắng" trở về phủ, Nam Cung Nguyệt trầm ngâm trước thư phòng nhớ lại lúc trước hắn dẫn binh dẹp loạn, sau ba tháng hắn rời đi thì mẫu thân cùng Nam Cung Tuyệt bị hành thích, tuy Nam Cung Tuyệt không bị gì nhưng mẫu thân Nam Cung Tuyệt bị trúng độc không thuốc chữa, được tin hắn vội thúc ngựa 3 ngày 3 đêm về nhưng về tới người đã qua đời. Nghĩ đến người chết trước mặt hắn, tâm hắn kích động không thôi, mẫu thân qua đời hắn lại trở lại chiến trường đông chinh tây chiến mở rộng lãnh thổ, bảo vệ biên cương thỉnh thoảng âm thầm trở về kinh phối hợp Nam Tuyệt dẹp nội chiến, loạn thần, chống lại ma giáo võ lâm. mãi cho đến khi nam cung tuyệt lên ngôi hắn mới thường xuyên trở về và thầm mến Tương Kỳ. Làm sao xoay chuyển tất cả, cứu mẫu thân, bảo vệ Tương Kỳ không chịu uỷ khuất và tổn thương do hoàng huynh gây ra, và có thể gặp được mẫu thân ruột của hắn vì trước khi chết hắn nhận được tin mẫu thân sinh ra hắn còn sống, hắn muốn tận mắt nhìn mẫu thân của hắn, muốn hỏi người có hay không nhớ đến hắn? kíp trước một đời bất hạnh lẫn tổn thương, chưa từng sống cho bản thân kiếp này hắn phải thay đổi tất cả. _ Mỵ ảnh! một bóng đen nhanh chóng xuất hiện, cúi đầu chờ lệnh _ Vương gia _ Thứ nhất cử người Tìm tin tức cung chủ Bạch Hoa Cung _ Thứ hai trong khi ta rời thành bảo vệ Vân Qúy Phi (mẫu thân của Nam Cung Tuyệt) _ Thứ ba tìm thông tin về Tương Kỳ Tiểu Thư của lễ bộ thượng thư. Nghe đến điều thứ ba, Mỵ ảnh không khỏi giật mình, "chủ tử từ khi nào lại quan tâm đến một nữ nhân a, chắc không phải nhìn trúng cô nương người ta chứ, đáng thương cho tiểu thư đó nha, phải rồi dùng khinh kông nhanh nhất rời khỏi, rồi hỏi Cẩm Quân vương phi nhà ta thế nào nha, chắc là đại mỹ nhân đi", cố nhịn vô số những suy nghĩ vẫn vơ cùng nghi hoặc hắn gật đầu tuân mệnh, nhanh chóng dùng khinh kông nhanh nhất ra ngoài. Nam Cung Nguyệt nhớ lại kiếp trước Mỵ Ảnh vì cứu hắn mà bị đại hoàng tử Nam Cung Hành bắt móc mù đôi mắt, chặc đôi chân khiến Mỵ Ảnh tàn phế. Nam Cung Hành cấu kết thế lực võ lâm hầu như các hoàng tử đều bị Nam Cung Hành cho người aḿ sác. Chuyện Mẫu thân và Nam Cung Tuyệt bị hành thích khiến người mất đi tính mạng cũng do Nam Cung Hành ra tay. Di Hương công chúa muội muội cùng một mẹ sinh ra với Nam Cung Tuyệt, hắn cùng Nam Cung Tuyệt luôn yêu thương nàng. vậy mà lúc hắn ngoài biên cương, nàng lại bị Hoa Phi cho người cưỡng bức rồi giết, hắn từng hỏi Nam Cung Tuyệt sao không bảo vệ tốt nàng nhưng Nam Cung Tuyệt trước sau im lặng, sau đó hắn biết tình thế lúc đó loạn ra sao nên không trách Nam Cung Tuyệt nữa! Lần này hắn quyết không như kiếp trước, chỉ biết dùng sức mà đánh không dùng mưu biên cương chiến trường hòa bình không phải chỉ có bạo lực mới quyết định, lúc trước chỉ vì rời khỏi nơi này hắn mới không khỏi nhớ mẫu thân, không phải đối mặt với phụ hoàng, là hắn trốn tránh ký ưć bơ vơ thiếu tình thương phụ tử. Kiếp này hắn sẽ không, hắn sẽ ở lại sát cánh cùng Nam Cung Tuyệt bảo vệ mẫu thân, bảo vệ muội muội bảo vệ tất cả những người vì hắn kiếp trước. Từ nay ai thuận Nam Cung Nguyệt ta thì sống nghịch thì chết!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59
Chương sau