Sau khi kết thúc chuyến đi năm ngày, họ lên máy bay trở về. Lúc đáp xuống sân bay Thủ đô, mọi người lần lượt chào tạm biệt và hẹn lần sau khi có thời gian sẽ cùng nhau đi chơi.
Nguyên Phi Cách hỏi ý kiến của mọi người: “Mọi người có phiền không nếu tôi đăng ảnh chụp của nhóm lên weibo?”
“Không phiền không phiền!”
Hòa Yến đứng ngoài cùng, im lặng nhìn anh trò chuyện và giao lưu với mọi người. Sau nhiều ngày toàn ăn thịt cá, dạ dày của Hòa Yến có hơi không thoải mái, cô kéo ống tay áo của Thạch Tiểu Thần bên cạnh, nói: “Dạ dày tao không được khỏe, lát nữa mày đi mua thuốc với tao được không?”
Thạch Tiểu Thần tới gần: “Mày bảo Nguyên Phi Cách đi cùng ý, hai người có liên lạc còn gì? Mượn cơ hội này xích lại gần nhau hơn.”
“…..” Hòa Yến lườm cô nàng một cái, “Mày không đi cùng thì tao tự đi.”
“Rồi rồi rồi, tao đi cùng mày được chưa.”
“Vậy còn được.”
Chào nhau xong, mọi người lục tục rời sân bay.
Triêu Châu kéo Nguyên Phi Cách tới bệnh viện kiểm tra lại vết thương trước, hùng hùng hổ hổ ép anh lên taxi.
Nhìn theo hướng xe chạy, Hòa Yến lặng lẽ thở dài. Kể từ ngày hôm đó, hai người họ chẳng nói với nhau câu nào. Rõ ràng đã giải thích rồi, song chẳng hiểu tại sao càng ngày càng không được tự nhiên.
Hòa Yến cùng tới nhà Thạch Tiểu Thần đón hai cục cưng về, thuận tiện đi dạo một vòng, sau đó về nhà tắm cho chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-xuan-khong-muon/2770986/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.