- Chẳng phải em muốn như vậy sao.
Hắn đưa đôi mắt căm phẫn nhìn cô,
Cô sợ hãi trước uy lực mạnh mẽ kia của hắn, nhưng nhất quyết không chịu thua:
- Anh muốn làm gì vậy, bỏ tôi ra có gì thì ngồi lại rồi nói, anh làm vậy không thấy mất mặt à, bỏ tôi ra đi.
Cô cố hết sức đẩy hắn ra.
- Bây giờ em cũng lại xua đuổi tôi nữa sao, chẳng phải em nói hãy căm ghét hãy đứng dậy mà đối diện với em sao, giờ tôi đang đứng trước mặt em rồi đây... chẳng phải sao.
Hắn gồng lên từng lời mà cô đã từng viết trong thư gửi hắn, đôi mắt của hắn trở nên đục ngầu căm phẫn, siết ngày một chặt lấy cánh tay cô.
Cô run lên sợ hãi, cơn đau cứ thế truyền đến khắp cơ thể:
- Tôi biết anh đang rất ghét tôi nhưng...có gì từ từ nói..anh làm tôi đau quá đi..đau quá.
Nghe đến đó hắn nhìn vào đôi mắt như ngấn lệ đau đớn, đôi má đã đỏ ửng, mới kìm lại rồi dứt ra khỏi người cô, cơn đau trên tay cô mới giảm lại, liền xoa nhẹ hai tay vào nhau.
Hắn quay người chỉnh lại áo, lấy lại tâm thế bình tĩnh rồi quay ra nhìn cô:
- Tôi chỉ chờ một lời giải thích của em thôi.
Hắn kiên định đứng đó đợi cô mở lời.
Hạ Lan vẫn còn cảm thấy cơn đau căng tức, não bộ như khựng lại, chẳng kịp phản ứng để trả lời thế nào mới là đúng, tỏ vẻ lười biếng nói lại:
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599524/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.