Cả Hoàng Vũ và Ngọc My đều ngang bướng không ai chịu ở lại bệnh viện, đợi cô truyền hết chai nước thì cùng ra về. Nam My nhận đưa Ngọc My về, còn Hoàng Vũ thì kệ anh tự gọi xe. Cô ấy đi xe máy tới, nên không thể đèo bòng thêm ông anh họ được.
Ba người vào thang máy trước, tiếp theo sau là một tốp sáu, bảy người cả bệnh nhân lẫn người đến khám cùng ào vào khiến những người bên trong tự nhiên bị dồn ép. Một người vừa lùi lại thiếu chút nữa đã đụng phải Hoàng Vũ, nhưng Ngọc My đã nhanh chân bước chắn ra trước mặt anh, mặt trán và mũi cô đập vào tấm lưng phạt nạt của người đó phát đau. Cô khe khẽ xuýt xoa, hai mắt theo phản xạ nhắm tịt lại, tay co lên ôm lấy mũi mình.
Cơ thể nhỏ bé co ro rúm ró lại, cố để không chạm phải người đứng trước, cũng không động phải Hoàng Vũ ở phía sau, sợ làm ảnh hưởng đến vết thương của anh. Nhưng rất nhanh đã cảm thấy khoảng không phía trước có vẻ thoáng hơn, phía sau lại cảm giác như có cái gì ấm áp đổ lên lưng mình thì giật mình mở mắt.
Bàn tay to lớn đột ngột đặt lên trên tấm lưng người phía trước, không cho lùi lại nữa, khiến anh ta giật mình ngoảnh lại. Hoàng Vũ rủ mắt nhìn xuống thân hình nhỏ bé bị kẹp giữa hai người đàn ông. Người kia biết ý thì nhích lên một chút, anh mới tạm hài lòng, tay thu về vòng qua vai Ngọc My kéo sát lại gần mình rồi cúi thấp đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tron-sau-mua/2623062/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.