🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngọc My tròng trọc nhìn anh mà lòng đầy thắc mắc. Chú ta không tìm thì làm sao mà biết cô không trực ở bệnh viện hay vậy. Hoàng Vũ cũng cứng, mặt không đổi sắc, tâm thế bình thản vô cùng, phớt lờ ánh nhìn đầy ngờ vực của Ngọc My.



Bà Hồng thấy mấy người trẻ tuổi đến thăm, không biết họ là con cái nhà ai thì xởi lởi hỏi han:



“Thế mấy đứa là thế nào với thằng Vũ nhỉ?”



Thành Đăng lễ phép đáp:



“Cháu là em họ anh Bách nhà chị My ấy ạ! Con bố Long mẹ Thu. Bác biết chứ ạ!”



“Long Thu à? Lớn thế này rồi cơ à? Lâu rồi cũng không gặp bố mẹ mấy đứa. Lúc gặp mấy đứa còn lít nhít thế này này.”



Bà bật cười hoài niệm, đúng là thời gian trôi nhanh thật, chẳng chờ ai. Trẻ con thì lớn hết cả, người lớn thì già đi, vậy mà cái thằng con trời đánh, bốn mươi tuổi đầu rồi nhất định không chịu cưới vợ. Đúng là nhà không có phúc. Bà Hồng lừ lừ, lườm Hoàng Vũ một cái.



Thành Đăng giới thiệu xong rồi, bà Hồng lại quay sang Ngọc My, đứa bé này nãy giờ thấy nói cái gì ấy với con trai bà, lúc được hỏi đến thì chỉ lặng im. Ngọc My tươi cười nói với bà mình là đồng nghiệp với Hoàng Bách, bà Hồng khẽ gật gù, đứa trẻ này ăn vận giản dị, nét mặt sáng ngời, vừa nhìn đã thấy giống con nhà được dạy dỗ tử tế. Bà Hồng lại hỏi:



“Thế bố mẹ cháu là người ở đâu, làm nghề gì?”



Một lời của

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tron-sau-mua/2623061/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nắng Tròn Sau Mưa
Chương 17: Vô giá
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.