Cạnh!_Cánh cửa phòng bệnh lại bật mở
- Ai vậy?_Mắt nhắm nghiền,cô hỏi
- Dậy ăn chút gì đi!_Tiếng một tên con trai vang lên
- Anh lại vào đây làm gì?Về đi chứ!
- Ăn chút gì đi rồi anh sẽ về!
- Anh ra điều kiện đấy à?
- Ừm.Một là ăn rồi anh sẽ về,hai là anh sẽ ở lại đây đến sáng ngày mai.
- Vậy cứ ở lại nếu anh muốn.Đúng là điên!
- Vậy tối nay anh nên ngủ ở đâu nhỉ?
- Sao lại hỏi tôi?
- Anh ngủ trên giường cùng em nhé!
- Cái gì?_Tiểu Tuyết kinh ngạc hét lên
- Ý kiến không tồi!
- Anh điên à?
- Không,anh bình thường.
- Vậy tôi sẽ ăn nó nhưng anh sẽ về chứ?
- Dĩ nhiên.
Nghe câu trả lời,cô ngồi dậy,đưa tay lấy tô cháo từ tay Hạo Thiên,định múc muỗng cháo đầu tiên thì…bị Hạo Thiên giật lấy cái muỗng:
- Anh làm cái gì vậy?
- Đưa đây anh đút cho ăn.
- Cái gì?Tôi không phải trẻ con…
- Vậy anh sẽ ở lại đây?
- Anh không giữ lời.
- Muốn anh giữ lời thì đưa tô cháo đây,anh sẽ cho em ăn và ngoan ngoãn làm theo những gì anh nói.
- Anh sẽ về chứ?
- Ừm,có cần nghéo tay không?
- Khỏi.
Sau khi ăn hết tô cháo,cô với lấy cốc nước để bên cạnh:
- Giờ thì về được chưa?
- Chưa?
- Cái gì nữa?
- Cháo có ngon không?
- Hỏi làm cái gì?
- Trả lời đi!
- Cũng được.
- Cũng được là sao?Ngon hoặc dở?
- Tạm.
- Ngon hoặc dở?
- Ngon.
- Như thế chứ!Không ngon mới là lạ!
- Là sao?
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tieu-thu-nghich-ngom/648217/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.