Đến khi trong phòng chỉ còn lại mình nàng, Âu Thần Tuyết bỗng mỉm cười, một nụ cười điên đảo chúng sinh. Nhưng không ai từng thấy nàng cười nênkhông biết nàng đang nổi giận, đây là điềm báo nàng thực sự tức giận vàđại họa sắp đến.
Âu Thần Tuyết nhẹ giọng gọi. Bỗng một bóng đen dần xuất hiện trước mắt nàng.
Như tên gọi, Vô Ảnh là một chiếc bóng không có hình thù nhất định vì đượctạo nên từ vô số oán niệm của người chết mà nàng tình cờ thu phục được.
Tuy nói là không hình dạng, nhưng Vô Ảnh vẫn toát lên sự kính sợ đối với nàng. Cung kính chờ nàng hạ lệnh.
- Trước đem thông tin của Thống An quốc cùng ba quốc còn lại về đây, nhớgây dựng lực lượng ở các quốc gia này sẽ có lúc hữu dụng
- Sau đó về U Linh cốc điều động một nửa lính âm phủ lên chờ lệnh khi nào ta rahiệu thì hành động. Ngoài ra tùy các ngươi quậy phá, ai ngăn cản cứ việc xử lý, chỉ cần không lấy mạng là được.
- À, tiện thể đem toàn bộ quân lính của doanh trại ra tập luyện đi, tiện thể huấn luyện thêm vàingười thân cận nữa. Được rồi, ngươi có thể đi.
Nghe Âu Thần Tuyết phân phó xong, Vô Ảnh cung kính cúi người rồi biến mất.
Tối đến, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, Âu Thần Tuyết suy nghĩ, nàng có nênviết thư cho tên vương gia kia không nhỉ? À, còn phải đến chỗ tên hoàngđế kia bàn việc nữa.
Nghĩ là làm, nàng nhanh chóng viết một bứcthư sai người đưa thư rồi rời đi. Như một cơn gió thoảng qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-thien-than-thu-ho-hoang-de/126513/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.