A Mẫn che mắt đi, nàng liền xô hắn ra, gương mặt nàng ửng đỏ hết cả lên, không biết A Mẫn có nghe những lời hắn nói lúc nãy không?
"Nhanh đi làm điểm tâm đi."
"Nàng chưa đồng ý thì sao ta có thể yên tâm được"
"Chẳng phải cả đêm qua đã làm...cùng Yên Phi sao?"
Nàng đánh trốn lảng cực tốt, thu lại dáng vẻ bình thản, khuôn mặt lạnh như băng của nàng khiến hắn đau đầu, nữ nhi sao lại có thể khó hiểu, lúc nãy dịu dàng ngoan ngoãn như một con mèo mướp, bây giờ xù lông như một con cọp, hắn lắc đầu ngao ngán.
"Nàng đang ghen sao?"
"Làm gì có. Xầm bậy"
"Nếu không sao nàng lại quan tâm chuyện ta có đến tẩm cung của Yên Phi vào đêm hôm qua?"
Bàn tay thon dài của hắn nâng lấy cằm nàng, ánh mắt hắn đối diện nàng khiến tâm can nàng lay động, phải nói rằng hắn rất hoàn hảo, hoàn hảo đến thu hút.
"Ta chỉ vô tình nói ra thôi!"
"Hảo, lâu rồi không đến tẩm cung của Yên Phi, xem ra tối nay trẫm phải ghé thăm nàng ấy. "
...
Suốt mấy canh giờ từ khi hắn rời đi cho đến bây giờ đã mờ mịt chiều vẫn không thấy bóng dáng hắn đâu, nàng đứng ngồi không yên, hỏi A Mẫn thế nào cũng sẽ bị chọc. Nàng tuyệt đối không thể làm mất hình tượng được. Nàng lắc đầu liên tục, lập tức chui vào chăn chùm kín người.
"Lục Phi, tỷ có trốn cũng không trốn được trái tim của mình đâu"
A Mẫn thấy thế liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522668/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.