Nam Hướng và Nam Bỉ Huyên trở về quốc, Sở Dĩ An lại bận rộn phê tấu sớ đến khuya, tiếng bước chân nhẹ nhàng bước vào, khiến hắn nhíu mày.
" Thái Hậu cát cát tường!"
"Đã khuya như vậy, Thái Hậu không nghỉ ngơi mà lại đến phủ của Dĩ An ạ?"
Sở Dĩ An nhìn xung quanh, thái hậu đến phủ lại không hề đem theo nô tì, công công, chỉ một thân một mình đến phủ thật khiến người ta cảm thấy kì lạ.
"An nhi của ta thật tài hoa, chẳng trách lại khiến Nam Bỉ Huyên công chúa say mê."
Thái Hậu nhìn nét chữ tựa rồng bay phượng múa của hắn không khỏi tán phục, nét chữ đẹp, phong thái lại càng thu hút hơn.
"Dĩ An đối với Nam Bỉ Huyên công chúa chỉ là tình huynh muội. Ngoài ra không còn ý nào khác"
Sở Dĩ An nghe thế liền nhíu mày, Nam Bỉ Huyên chính là một muội muội, hắn chỉ coi nàng ta giống như Sở Dĩ Lăng mà thôi. Hoàn toàn không hề trên mức độ ấy.
"Hây da, ai gia thiết nghĩ nếu như Nam Bỉ Huyên có lòng như thế hoàng thượng cũng nên nạp thêm phi tần, để giữ hữu nghị hai quốc?"
Thái hậu thở dài, Nam Bỉ Huyên suốt mấy ngày qua nịnh nọt thái hậu khiến thái hậu vừa nhìn đã nắm thót. Nam Bỉ Huyên công chúa là nữ nhân khuê cát, am hiểu mọi thứ, lại xinh đẹp dịu dàng, tuy có tí tinh nghịch. Thái Hậu cũng rất muốn Nam Bỉ Huyên là người một nhà, lại được gắn kết giữa hai quốc. Nhưng suy cho cùng, Nam Bỉ Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522666/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.