Sở Dĩ Ân? Cái tên này khá quen thuộc... hừm thì ra là ca ca của Dĩ An đây mà, nhưng suy cho cùng thì A Phi nói với bổn cung về chuyện này để làm gì?
Ánh mắt sắc bén của Yên Phi nhìn xuyên thấu ra ngoài cửa, đôi bàn tay thon dài khẽ gõ trên mặt bàn suy ngẫm.
A Phi nhìn cử chỉ của Yên Phi, bầu không gian im lặng, ả ta khom người thấp xuống, tay nâng tách trà, mùi trà hảo hạng bay nghi ngút khó cưỡng.
"Yên Phi nương nương, mời người dùng tách trà!"
Yên Phi không trà lời, đôi bàn tay tiện nhận lấy, rồi đặt lại gần miệng, hớp một ngụm.
"A Phi, ta với Dĩ Ân không thân không thích? Hắn về đây cứ vạn sự tùy duyên. Hà cớ gì bổn cung phải quan tâm?"
"Nương nương, người sai rồi. Mối quan hệ của hắn ta và hoàng thượng không tốt. Thường xảy ra cớ sự khi gặp nhau. Hoàng thượng không sủng ái người, chẳng lẽ người không muốn được kẻ khác sủng ái? Huống hồ... "
"Ngươi...to gan! Tại sao lại dám nghĩ đến chuyện đó!"
Nói đến đây, sắc mặt của Yên Phi đột nhiên biến sắc. Mặt ửng đỏ hết cả lên, hoàng thượng không sủng ái bổn cung, cũng như không sủng ái các phi tần khác đều đó ai cũng biết. Việc gì, bổn cung phải làm việc trái đạo lý thế này? Thật là suy nghĩ kém cõi! Tách trà trên tay của người khẽ run run.
"Xoảng!"
"Ngươi hãy cút xéo trước khi bổn cung nổi giận!"
A Phi giật mình, tại sao Yên Phi lại thường hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522613/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.