Edit: Thanh Mục
Nghe thấy giọng nói của Úc Diêu, trong nháy mắt, Tô Mặc Ngôn bối rối.
Thần sắc của nàng không thay đổi, hay là nói là không kịp suy nghĩ, nghe nhầm? Đùa! Các loại ý niệm trong đầu đồng loạt dâng lên.
Nhưng chỉ cần một hoặc hai giây là có thể làm rõ suy nghĩ của bạn.
Liên Y gọi điện thoại cho người yêu cũ, mà người trả lời điện thoại, là Úc Diêu.
"Alo?"
Liên Y trong lòng thấp thỏm, sau khi nghe được thanh âm của Úc Diêu, một mảnh hỗn độn. Đầu óc nóng lên, cô trực tiếp gọi điện thoại cho Úc Diêu trước mặt Tô Mặc Ngôn.
Ngày hôm đó, cô hứa sẽ không làm phiền cuộc sống của nàng. Nhưng chính là ra lòng ích kỷ đi, ngoài miệng nói buông xuống, trong lòng vẫn không cam lòng, muốn mượn trò chơi, mượn rượu say làm lý do, phát tiết cảm xúc tích tụ trong lòng.
Nhất là lúc Tô Mặc Ngôn vừa rồi nói từng lời một, tâm tình của cô và Úc Diêu, đại khái không ai có thể lý giải.
Bên trong phòng riêng yên tĩnh trước nay chưa từng có.
Liên Y chậm lại hô hấp, nói ra những chữ kia, "Tôi nhớ cô."
Mặc dù chỉ là một trò chơi, nhưng tất cả mọi người nghe thấy sự nghiêm túc trong giọng điệu của Liên Y, nghiêm túc đến mức làm cho bầu không khí thay đổi hương vị.
Liên Y thâm tình chân thành nói với Úc Diêu "Nhớ cô".
Cái quái gì thế này?
Tô Mặc Ngôn quay đầu lại, ngực buồn bực, cảm thấy có một luồng khí muốn nổ tung, nhưng lại không thể bùng nổ được.
Nói xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-lieu-nhan/477821/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.