Xoảng!
Tiếng thủy tinh vỡ vang lên trên phòng sách.
Chuyện đã đến tai ông Tần, ông vô cùng giận dữ khi biết chuyện hắn vì một nhân viên bán hàng nhỏ bé lại ngang nhiên không chừa cho Lệ Tịch Vân một chút mặt mũi. Nếu không phải Lệ Minh Trí tìm đến than phiền, thì ông Tần cũng không giận đến mức sôi máu như bây giờ.
-"Con rốt cuộc muốn chọc bố tức chết đúng không? Tại sao lại cư xử thiếu suy nghĩ như vậy? Lệ Tịch Vân dù sao cũng là thiên kim của Lệ gia, và hơn nữa thân phận còn đang là vị hôn thê của con. Con nghĩ đi đâu vậy?"
Tần Tường Hi đứng yên lặng một gốc cạnh sofa, cúi đầu, lắng tai nghe ông Tần trút giận.
-"Còn không mau nói!"
Tần Kiến Thụy gằn giọng, thúc giục.
-"Nhân viên không phải con người hay sao ạ? Huống hồ bố từng nói, bọn họ chính là một phần giúp chúng ta làm nên Tần thị lớn mạnh, không có họ thì cũng không có Tần thị như hôm nay, không phải sao ạ?"
-"Con còn dám vặn vẹo lại bố sao?"
Ông Tần tức giận quát.
-"Con không có ý đó."
Hắn đáp.
-"Lẽ ra bố cũng không quan tâm đến chuyện vớ vẩn này, nhưng ông Lệ cứ kiên quyết muốn đòi công đạo vì con gái. Để giải quyết chuyện này, ngày mai bảo cô nhân viên đó đến Lệ gia xin lỗi họ đi, giải quyết luôn số tiền lương cho cô ta."
-"Con không đồng ý."
Nghe đến đây, Tần Tường Hi lập tức phản đối. Bố của hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906507/chuong-26.html