Thẩm Hi vẫn không tin cô mỉm cười nói.
“ Các anh đang nói đùa có đúng không ?”
Thời Phúc không giấu nổi cảm xúc của mình anh ấy nghẹn ngào nói.
“ Tôi xin lỗi vì đã không đưa anh ấy quay về bên cô được tất cả là lỗi của tôi.”
Vừa nói anh ấy vừa đánh vào lòng ngực tự trách bản thân, Thẩm Hi vẫn chưa thể tiếp nhận được sự thật đầy đau thương này, cô lắc đầu nói.
“ Các anh đang đùa có đúng không tôi muốn gặp anh ấy đừng giấu anh ấy nữa cho tôi gặp Phong Lãng đi mà.”
Nói xong cô thật nhanh vào bên trong cứ ngỡ Phong Lãng đang trêu mình.
“ Anh đang trêu em có đúng không Phong, anh đã hứa sẽ kết hôn với em mà sao anh lại làm như thế.”
Đội trưởng cố gắng trấn an Thẩm Hi.
“ Xin cô hãy bình tĩnh lại, anh ấy đã thật sự không quay về nữa chúng tôi rất tiếc vì Phong Lãng là một cảnh sát dũng cảm bất chấp tất cả chỉ để hoàn thành nhiệm vụ của mình.”
Thẩm Hi đứng chết lặng giữ khoảng không vô định, trái tim của cô như bị một ngàn mũi dao sắc nhọn đâm vào, Thẩm Hi ngồi quỵ xuống đường cô đưa tay ôm lấy lòng ngực trái nước mắt không ngừng tuôn rơi.
“ Tại sao lại đau đến thế, anh đang ở đâu mau quay về bên cạnh em đi mà.”
Minh Châu chạy đến đỡ lấy cô đứng lên, Thẩm Hi đã thật sự không thể nào chịu đựng được cú sốc đầy đau thương này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phong-vien-xau-so-cua-lao-nhi/2933915/chuong-64.html