Trang Thư Lan và Tư Đồ Minh Duệ xuống xe vừa bước vào tới cửa đã gặp Hồng nương và Thái hậu nắm tay nhau đi ra ngoài. Gặp thái hậu ở đây cũng không có gì bất ngờ. Thái hậu đã rời khỏi hậu cung, tới hoàng lăng mang danh là đi cầu phúc cho hoàng tộc nhưng trên thực tế hiện tại người coi như là người tự do, có thể lén rời khỏi hoàng lăng đi chơi đó đây. Cho nên người thường xuyên lui tới Tư Đồ phủ – Hiện tại là Nhiếp Chính Vương phủ.
“Lan nhi, Duệ nhi, hôm nay sao lại quay về sớm như vậy!”
Thái hậu cười nói.
“Ha ha, Bởi vì hôm nay bọn con đoán là hai người sẽ tới đây cho nên mới về sớm một chút! Không ngờ lại đoán trúng có lẽ ngày mai con nên mở một hiệu bói toán thôi!”
Trang Thư Lan chạy lại ôm lấy tay Thái hậu trả lời, thấy sắc mặt thái hậu hồng hào, vui vẻ hơn.Xem ra thái hậu cũng đã dần thích ứng với sự ra đi của hoàng thượng rồi. Việc này cũng phải nhờ tiên đế đã sắp xếp chu toàn mọi việc trước khi ra đi. Nếu như lúc này thái hậu vẫn còn ở lại trong cung chỉ sợ người không bao giờ thôi nhớ mong, hoài niệm về tiên đế. Dù sao ở ngoài cung vẫn còn có mẹ nàng giúp đỡ thái hậu, còn có cả nàng và Tư Đồ Minh Duệ nữa.
“Dẻo miệng như vậy không biết là học từ ai nữa đây! Mẹ con là người trầm tĩnh, sao lại sinh ra một người dẻo miệng như con được chứ?”
Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-cua-ta-vuong/3230273/chuong-103.html