Tổ tông nhà ngươi, không chơi lừa bịp trắng trợn như vậy!
Nàng mắng thầm trong lòng, đồng thời ngân châm ở đầu ngón tay nhanh chóngbắn ra về phía ám vệ chậm chạp bên cạnh, kèm theo đó dưới chân xoay tròn hoa lệ lướt trở về góc nhà, đá về phía ngực người nọ.
“Ngươi đối xử với ân nhân cứu mạng như thế sao?” Trong giọng nói lạnh lùng của hắn mang theo giễu cợt, chỉ khẽ phẩy tay áo, nàng lại trở lại trong đám ámvệ lần nữa.
Lôi nàng ra khỏi miệng hùm rồi vứt nàng vào bầy sói cũng gọi là ân nhân cứu mạng?
Ân nhân cứu mạng của hắn đi!
Mặc dù nàng ỷ vào thân hình linh hoạt nhiều lần tránh được sát chiêu củanhóm ám vệ, nhưng lúc này lại không cách nào phân ra quá nhiều tinh thần so đo với người nọ. Mắt nhìn vòng vây ám vệ dần thu nhỏ lại, nàng biếng nhác thoáng cười, tiếng nói hơi bất đắc dĩ, “Rõ ràng hắn mới là chủmưu, ta chỉ làm việc lặt vặt, sao các ngươi cứ bám chặt ta không thachứ?”
“Tối nay các ngươi ai cũng không chạy được, giết chết ngươi rồi sau đó giết hắn cũng không muộn.” Ánh lạnh thấu xương trong mắt ámvệ gần ngay trước mắt xen lẫn tức giận tăng cao, hắn thân là ám vệ nhiều năm, cho tới giờ còn chưa từng bị sỉ nhục bậc này, kẻ địch ở ngay bêncạnh chạy đi, mà mình không chạm được tới nàng ta mảy may.
Vì vậy, người trước mắt, chắc chắn phải chết!
“Vậy hay là ta giết chết ngươi trước.” Nàng tỏ vẻ rất tiếc hận lắc lắc đầu,thừa dịp đối phương bị nàng kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565364/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.