Trong đình trầm mặc không nói gì, an tĩnh đáng sợ.
Rốt cuộc, trước một khắc Ngọc Tây Âu cho là chuyện này không có hy vọng, Cổ Nhược Phong chậm rãi lên tiếng: "Vậy phải xem xem bảo vật gia truyền của ngươi đáng giá hay không đáng giá rồi.” Mặc dù thật sự là vô giá, cũng không cứu được Ngọc Y Nhi! Nàng đã nói, tổn thương Phong Huyết Lân, một người nàng cũng không bỏ qua! Bốn người Mộ Dung Tô là điển hình tốt nhất! Còn có một Ôn Vận Lan đang sống bị hù chết! Đúng! Khi đó Ôn Vận Lan đã bị hù chết rồi! Người xấu, rõ ràng là người xấu, thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, không phải một Ôn Vận Lan tiểu gia thị tộc, cung đấu hai năm, nữ tử được cưng chiều vài chục năm có thể thừa nhận!
Để cho nàng ta tận mắt chứng kiến Mộ Dung Tô suy bại, cảnh tượng thê thảm! Đế vương thường ngày cao cao tại thượng, hôm nay là kết quả như vậy! Chính là hậu quả mà lúc trước bọn họ đối đãi với Phong Huyết Lân! Cho dù Ôn Vận Lan là mẹ đẻ của Phong Huyết Lân thì thế nào, khi bọn họ rời khỏi Huyết Vương phủ đến thành Vô Hỏa, trong khoảng thời gian này thành lập Huyết Nguyệt sơn trang để trả thù Mộ Dung Tô, Ôn Vận Lan chưa bao giờ được gián đoạn hình phạt! Đằng đẳng hai tháng! Đó là gấp bội lần khoảng thời gian nàng ta dùng hai tay bóp chặt cổ Phong Huyết Lân muốn dồn hắn vào chỗ chết!
Về phần Ngọc Y Nhi . . . . . .
Ngọc Tây Âu gật đầu một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582543/quyen-1-chuong-73-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.