Cổ Hạo Nhiên nghe quản gia đứng ngoài cửa hỏi, cau mày suy nghĩ một chút, vốn là mấy ngày trước mình phải mở kim khố điều ngân lượng, kéo tới bây giờ đã mười ngày, sợ là tài chính ở cửa hàng báo thiếu rồi !
Cửa phòng được mở ra, Cổ Hạo Nhiên đi ra, đi nhanh lên trước: "Đi thôi."
Hiện tại sắp tới năm mới, các cửa hàng đều phải chuẩn bị hàng hóa, khoản tiền kia không phải là số nhỏ, mà vì phòng ngừa quản sự nuốt riêng ngân lượng, lợi nhuận hàng tháng đều phải nộp lên cho vào kim khố, sau đó mới tiến hành điều phối ngân lượng!
Trước bởi vì chuyện của Cổ Uyển Ngưng, chạy tới thành Vô Hỏa, vốn tưởng rằng dựa vào bổn sự của cửa hàng, kéo dài một thời gian cũng không sao diễn-đàn-lê-quý-đôn, lại quên mất còn hai tháng nữa là qua năm mới, việc tích trữ hàng hóa là vô cũng cấp bách!
Cổ Hạo Nhiên im lặng đi đến kim khố, quản gia theo sát phía sau, nơi đó, nhất định phải đi qua ba cánh cửa, ba đạo cơ quan, người được gia chủ Cổ gia cho phép mới có thể đi vào! Mà hắn, cực kỳ may mắn là một trong số đó!
Ngân lượng nơi đó, rất nhiều người cả đời ngay cả tưởng tượng cũng không dám! Ngân lượng ở đó, có thể so với quốc khố! Ngân lượng ở đó, hoàn toàn có thể so với một cái tàng bảo khố!
Một đường đi tới, rốt cục hai người cũng đến kim khố!
Cơ quan cuối cùng được mở ra, cánh cửa cũng chậm chậm mở ra, chỉ là...
Bên trong trống không!
Mắt Cổ Hạo Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582538/quyen-1-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.