“Chủ tử, người đã xử lý tốt.” Si nơm nớp lo sợ đứng ở sau cửa hồi báo, không biết thương thế của Lân chủ tử thế nào.
Cho dù mới làm thủ hạ của Phong chủ tử hơn nửa tháng ngắn ngủi, nhưngchuyện mỗi ngày phải xử lý ước chừng còn ít hơn chuyện gặp được trongmột năm. Vô luận gặp phải tình huống như thế nào, vẻ mặt của Phong chủtử luôn là vân đạm phong khinh, luôn mang theo ý cười, tức giận gần nhưhoàn toàn cách biệt với nàng.
Nhưng khi gặp được Lân chủ tử, cảmxúc của Phong chủ tử có thể nói thiên biến vạn hóa*, ai dám động đến Lân chủ tử, người đó là tự đâm đầu vào chỗ chết.
*thiên biến vạn hóa: thay đổi hoàn toàn.
Hôm nay thì ngược lại, thích khách ban ngày vào Huyết Vương phủ, còn làmLân chủ tử bị thương, Si nghĩ thế nào cũng cảm thấy cuộc sống của mìnhsau này sẽ vô cùng thê thảm...
Mà hiện tại, điều quan trọng nhất, là làm thế nào để dập tắt lửa giận của Phong chủ tử, hắn cũng không bỏqua đôi mắt gần như rỉ máu của Phong chủ tử, Phong chủ tử sẽ không chếtđó là chuyện mà tất cả mọi người đều biết, mà Phong chủ tử lại giận đếnnhư vậy, có thể thấy được địa vị của Lân chủ tử trong lòng Phong chủ tửchỉ cao hơn chứ không thấp hơn...
Lúc này Cổ Nhược Phong đang rửa sạch miệng vết thương rất sâu trên người Phong Huyết Lân, nghe được Sihồi báo, lửa giận trong nháy mắt lại tăng lên, rất tốt, tạm thời khôngnói những người đó là ai phái tới, mục đích là gì, tóm lại, nàng nhấtđịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582504/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.