“Rầm!” Cửa chính phủ Huyết Vương vừa đóng, Phong Huyết Lân quăng Ôn Vận Lan ra ngoài như quăng mầm độc.
Vẻ mặt Si Mị Võng Lượng ở bên cạnh cả kinh không giải thích được, HuyếtVương làm sao vậy? Lúc trước không phải là bộ dạng oán trách, bi thương, hoài niệm sao?
“Còn không đi chuẩn bị nước nóng?!” Chân mày thâm thúy của Cổ Nhược Phong nhếch lên, ra vẻ đã sớm dự đoán được.
“Phong nhi, ta mệt quá, nàng xem ta ôm nữ nhân này đi trên đường trong thờigian dài như vậy…” Phong Huyết Lân giống như con trùng không xương, cảthân thể gần như dính lên trên người Cổ Nhược Phong, vẻ mặt u ám thươngcảm trước đây hoàn toàn xoay ngược lại!
“Làm không tệ.” Cổ NhượcPhong đẩy Phong Huyết Lân từ trên người xuống, nắm tay hắn đi về phíaphòng ngủ, ngoài miệng vẫn không quên tán dương lời của hắn.
Quảthật, trước đó mình chỉ lqd cần một ánh mắt của hắn liền hiểu bản thânmình cần phải làm gì, ngoan ngoãn ở một bên cực kỳ phối hợp trình diễnvẻ mặt thay đổi, tự nhiên không làm bộ. Thế cho nên lão hồ ly Mộ Dung Tô kia cũng đã bị hắn lừa rồi!
“Phong nhi liệu có khen thưởng gìkhông?” Phong Huyết Lân lại dính lên, gương mặt mong đợi, hắn vì Phongnhi mà diễn màn kịch vui này, đúng là hy sinh không ít!
“Ừhm… Tanghĩ rằng…” Cổ Nhược Phong chống cằm làm ra vẻ suy nghĩ, làm như thật sự đang nghiêm túc nghĩ xem phải khen thưởng Phong Huyết Lân như thế nào.
“Nếu không…” Ánh mắt Cổ Nhược Phong sáng lên, rất có sức hút hỏi, “Từ nay đến hôm lại mặt Cổ gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582503/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.