Editor: Puck -
Dưới khí thế động trời đột nhiên bộc phát của Quý Du Nhiên, Sở Túc Lương ảo não leo lên xe ngựa nước Phong Lịch cút đi.
Thu Lam trưởng Công chúa và Vân Phi Thành không biết nên khóc hay cười, rối rít cáo biệt với bọn họ sau đó rời đi.
Chờ trở lại Vương phủ, trong cung lại truyền đến tin tức: Thái hậu nương nương kêu Thái tử phi lên, để cho nàng ta theo bà đi lễ Phật, cũng kêu nàng ta giao sự vụ trong Đông cung cho trắc phi trông coi. Đây chính là biến tướng của đoạt quyền. Thái tử phi khóc lóc cầu xin tha thứ, nhưng không có thay đổi gì, ngược lại bị Thái hậu trách cứ một trận, còn bị Hoàng đế Hoàng hậu cho sắc mặt.
Lần đầu tiên chơi lớn như thế, hơn nữa đã thành công rồi, trong lòng Quý Du Nhiên hơi lo sợ, đến tối quấn lấy Phượng Dục Minh cọ xát lẫn nhau đến vô cùng mệt mỏi mói ngủ đi.
Mà sáng ngày hôm sau, nàng đã nhận được tin tức Quý Thúc đưa tới. Mở ra vừa nhìn, chút áy náy nơi đáy lòng nàng lập tức tan thành mây khói.
“Ái phi, nàng cười lạnh cái gì?” Nhìn khóe miệng nàng nhếch lên nở nụ cười lạnh chấn người, Phượng Dục Minh lặng lẽ xoa xoa cánh tay.
Quý Du Nhiên cười nói, “Phụ thân đại nhân viết thư mắng ta một trận, nói ta không để ý tình nghĩa tỷ muội, hãm hại muội muội mình. Bây giờ thừa dịp sự tình còn kịp, kêu ta nhanh đi tìm Hoàng tổ mẫu nói rõ ràng, để Thái tử phi một lần nữa về làm chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512319/quyen-2-chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.