Chương trước
Chương sau
Editor: Puck - 
Chỉ có điều, nhìn bụng nàng ta lớn như vậy, người lại gầy nhỏ như thế, chỉ sợ đến lúc đó sinh con sẽ ăn không ít đau khổ. Quý Du Nhiên suy nghĩ trong lòng, cũng cười nhạt: “Vậy thì tốt. Chờ đến khi hài tử sinh xong, vậy đại Hoàng huynh cũng tốt lên rồi?”
“Ta cũng hy vọng như vậy!” Trong mắt Ninh Vương phi lóe lên ánh sáng chờ mong, liền lặng lẽ liếc mắt về phía bên cạnh Thái tử bên kia, đè thấp giọng nói, “Vì Vân Tướng nước Phong Lịch bên kia, hắn là người tám năm trước kia sao?”
Quý Du Nhiên khựng lại, nhìn ánh sáng sùng bái lan tràn trong đáy mắt nàng ta, vẫn gật đầu một cái.
Ninh Vương phi cả cười: “Thì ra là như vậy. Ta đã nói ta cảm thấy nhìn hắn hết sức quen mắt rồi, mặc dù hơn mười năm trước chỉ liếc mắt nhìn qua, nhưng khí phách như thế, cũng chỉ có một mình hắn có.”
Nghe ý tứ trong lời nói nàng ta...
Quý Du Nhiên hơi mím môi.
Ninh Vương phi liền cười nói: “Đã từng là tài tử hạng nhất đế đô, ta đương nhiên từng động lòng với hắn. Hôm nay gặp lại, trong lòng hơi nhảy loạn thình thịch cũng là điều đương nhiên, sẽ không phải vì vậy mà trách ta thủy tính dương hoa * chứ?”
(*) Thủy tính dương hoa: dễ dàng thay đổi như dòng nước, lả lướt nhẹ nhàng như hoa dương | chỉ nữ giới tác phong tùy tiện hay tình cảm không chuyên nhất
“Dĩ nhiên sẽ không.” Quý Du Nhiên lắc đầu. Chỉ có điều, nàng cảm thấy biểu hiện của nàng ta quá rõ ràng một chút mà thôi.
Xem đi!
Nhìn thấy phản ứng của nàng, Ninh Vương phi cười đến càng vui vẻ hơn rồi, “Ta biết ngay, nhị đệ muội ngươi và hắn, hai người đều là người khoan hậu độ lượng. Nhớ ngày đó, ta biết ngay thành tựu của hắn nhất định phi phàm, phong hầu bái tướng với hắn mà nói chỉ là hạ bút thành văn. Thật sự không nghĩ đến, hắn tuổi còn trẻ lại làm nên chức Tể tướng, hơn nữa còn là nước láng giềng!” di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
Quý Du Nhiên từ chối cho ý kiến với lời của nàng ta, chỉ lạnh nhạt nhìn nàng ta mặt mày hớn hở nhỏ giọng bày tỏ yêu say đắm thời kỳ thiếu nữ của nàng ta, trong lòng có cảm giác kỳ quái đang dần dần dâng lên.
Đang định phân biệt xem đó là cái gì, đột nhiên có một cung nữ chạy vội vào: “Hoàng hậu nương nương, không xong! Thái tử phi và Thu Lam trưởng Công chúa đang đánh nhau!”
Trời!
Lời vừa nói ra, liền khiến khách nhân đang ngồi kín trong phòng đều hoảng hốt thất sắc, Hoàng hậu nương nương càng thêm đứng lên nói: “Hai đứa đâu? Kéo ra chưa?”
“Nô tỳ định kéo ra, nhưng...” Cả hai đều là lá ngọc cành vàng, hơn nữa còn quần đấu như vậy, bọn họ nào dám nặng tay để các nàng tách ra? Nếu khiến cho bọn họ xảy ra điều gì, vậy làm thế nào cho phải?
Hoàng hậu nương nương siết chặt quả đấm: “Mau dẫn bổn cung đi xem một chút. Những người khác ở lại đây.”
“Cô cũng phải đi cùng! Dù sao cũng là muội muội của cô, tính khí con bé dữ dội, ở đây chỉ có cô và Phi Thành có thể quản nó.” Sở Túc Lương cũng vội vàng đứng lên, còn thuận tay kéo Vân Phi Thành lên.
Thấy hai người bọn họ đứng dậy, Thái tử cũng vội vàng đứng lên: “Cô cũng phải đi xem một chút.”
Thấy người bên cạnh đều đứng lên, Phượng Dục Minh không chịu yếu thế, cũng vội vàng bò dậy: “Ta cũng phải đi!” Còn bình bịch chạy tới kéo Quý Du Nhiên lên, “Ái phi, cùng nhau đi!”
Ặc...
Quý Du Nhiên nhìn một vòng chung quanh, liền nói với Ninh Vương phi: “Đại Hoàng tẩu, tẩu có muốn đi xem một chút không?”
“Thái y nói, ta đi nhiều một chút, có trợ giúp cho sinh con.” Ninh Vương phi cười khẽ nói, rồi đỡ tay nàng đứng lên.
Cái mông Bình Cố ngọ nguậy trên ghế mấy cái, vốn định nói mình cũng đi theo. Nhưng suy nghĩ một chút, nàng vẫn đàng hoàng ngồi xuống. Các quý phụ khác mặc dù hiếu kỳ, nhưng Hoàng hậu có lệnh, cũng đều chỉ đành phải ngồi xuống tại chỗ lo lắng duỗi cổ về phía sự kiện phát sinh.
Bởi vì có Ninh Vương phi, Quý Du Nhiên và Phượng Dục Minh đi không tính là nhanh. Chỉ có điều, chờ đến khi bọn họ chạy đến, liền vừa lúc đụng phải trọng tâm chính –– di1enda4nle3qu21ydo0n
Thu Lam trưởng Công chúa và Thái tư phi vẫn quấn một chỗ với nhau, hai nữ nhân vốn cao cao tại thượng hiện giờ giống như nữ nhân chanh chua đanh đá trên đường phố gắt gao túm lấy đối phương, trong miệng vừa kêu vừa mắng lăn qua lăn lại trên mặt đất. Lời ra khỏi miệng này... Quả thật không nghe nổi.
Mặt của Hoàng hậu cũng đen thui rồi, vội vàng phân phó: “Kéo Thái tử phi ra!”
Cung nữ canh giữ bên cạnh không dám động, vẫn là mấy ma ma bên cạnh Hoàng hậu đánh bạo chạy tới, nói hơn thiệt đè hai nữ nhân xuống, sau đó mạnh mẽ đẩy tay Thái tử phi kéo ra ngoài.
Chỉ có điều, vào giờ phút này, nên xảy ra tất cả đều đã xảy ra. Thu Lam trưởng Công chúa cũng may, mặc dù trải qua lần quấn lấy nhau này, quần áo của nàng đều đã rối loạn, nhưng kiểu tóc lại như kỳ tích không tổn hại bao nhiêu. Thái tử phi thì thật thảm, quần áo đẹp đẽ bị xé rách không nói, chẳng biết váy bị cởi xuống từ lúc nào rồi, búi tóc chải tỉ mỉ cũng tán loạn, châm cài phía trên đều rơi khắp nơi, còn sót lại hai cây cũng nghiêng ngả, xem ra chật vật không chịu nổi.
Thấy thế, Hoàng hậu tự nhiên giận đến lời nói cũng không hoàn chỉnh, “Càn rỡ! Ban ngày ban mặt gây gổ trong Ngự hoa viên, còn thể thống gì?”
Thái tử phi vội vàng phịch một tiếng quỳ xuống: “Mẫu hậu, ngài nghe nhi thần giải thích, chuyện này không phải do nhi thần khơi lên!”
“Không sai, chuyện này do bổn cung khơi lên.” Thu Lam trưởng Công chúa lập tức nói tiếp, nhàn nhạt quét mắt nhìn Thái tử phi, vẫn còn vênh váo tự đắc như vậy, “Nói đến kỳ quái, Hoàng hậu nương nương thiên triều Đại Lương, bổn cung cũng chỉ xác minh một chút tin đồn bát quái mà bổn cung nghe thấy mà thôi, nàng ta cần gì phải giống như con mèo bị giẫm đuôi, lúc này liền giơ móng vuốt ra muốn chặt bổn cung thành trăm mảnh?”
Bát quái gì, trong lòng Hoàng hậu cũng đại khái đoán được. Vốn định bỏ qua chuyện này, nhưng Sở Túc Lương kẻ chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn vượt lên trước lên tiếng, “Bát quái gì?”
“Bát quái về tỷ muội đổi thân!” Thu Lam trưởng Công chúa vội vàng nói, “Bổn cung nghe nói, Hoàng hậu nương nương vốn định trưởng nữ Quý Tướng cho Thái tử quý quốc, cũng chính là Dật Vương phi bây giờ. Nhưng vì sao ứng cử cho Thái tử phi lại đổi thành muội muội nàng ấy? Các ngươi còn gả vốn là Thái tử phi cho một... Hoàng tử thân phận không hiển hách, đây là cớ gì?” Dieễn ddàn lee quiy đôn
Sắc mặt Hoàng hậu liền thay đổi, “Thu Lam trưởng Công chúa, ngươi đừng nghe lời đồn đại trên phố phường che mắt, bổn cung cũng bởi vì ––”
“Ngài cũng đừng nói tính tình Dật Vương phi không tốt, xuất thân không tốt tới lấy lệ cho bổn cung. Tuy rằng bổn cung không tiếp xúc nhiều lắm với Dật Vương phi, nhưng cũng là cô nương hiểu lý lẽ giảng đạo nghĩa, về phần xuất thân...” Thu Lam trưởng Công chúa cười lạnh, “Nàng ấy là trưởng nữ, khẳng định thân phận tôn quý hơn nữ nhi do bình thê phù chính sinh hạ nhiều lắm chứ?”
Nghe được nàng ta cường điệu hai chữ “Bình thê”, Thái tử phi ngửa đầu kêu to: “Ngươi nói láo! Mẫu thân ta là chính thê, ta cũng là dòng chính nữ!”
“Ôi! Bổn cung biết, ngươi không chỉ là dòng chính nữ, còn là dòng chính nữ được phụ nữ rất sủng ái. Chỉ có điều, các ngươi không nên cùng nhau đến giày xéo hài tử người ta không có thân mẫu, cũng không đến mức đoạt hết tất cả các thứ của người ta, còn bỏ đá xuống giếng đá nàng ấy một cước! Mệt cho các ngươi còn tự khoe gia thế là thế gia đại gia tộc trong sạch giúp mọi người làm điều tốt!”
Lời vừa nói ra, Hoàng hậu nương nương có chút đứng ngồi không yên. Thái tử cũng mặt cực kỳ âm trầm nhìn chằm chằm vòa Thu Lam trưởng Công chúa mặt còn cười chói lọi.
Thái tử phi lại ngẩng đầu lên, trong cặp mắt phát ra ý hận mãnh liệt: “Ta biết rồi! Ngươi không phải thích tên con hoang đó sao? Yêu ai yêu cả đường đi, vì để tốt cho muội muội của con hoang đó, ngươi định ra mặt vì nàng ta, nên bất chấp tất cả đối địch với ta. Ta nói cho ngươi biết, cho dù sự thật là như thế thì như thế nào? Ta cũng là dòng chính nữ của Quý gia, thân phận ngoại tổ của ta còn cao hơn thân phận giết heo của ngoại tổ của nàng ta nhiều! Kẻ ngu mới chọn nàng mà không chọn ta! Phụ thân ta chẳng qua muốn vượt hơn hẳn mọi người mới cưới nương nàng ta kẻ không biết điều kia, hiện giờ nương nàng ta đã chết, nương ta còn khổ khổ sở sở nuôi nàng ta khôn lớn, bố trí gả nàng ta vào trong Hoàng thất, hiện giờ nàng ta cao cao tại thượng, cả đời cẩm y ngọc thực còn chưa đủ sao? Chúng ta đối xử với nàng ta đủ tốt rồi! Nếu phải dựa vào nương nàng ta người không có tiền đồ kia, nàng ta còn có thể có cuộc sống vinh hoa phú quý như bây giờ còn không chắc đâu!”
“Thái tử phi, ngươi im miệng!”
Nghe thấy lời ấy, Hoàng hậu và Thái tử đồng loạt tối sầm mặt, hai người trăm miệng một lời quát lên.
Thu Lam trưởng Công chúa cười ha ha ba tiếng: “Thì ra là như vậy! Quý Tướng gia đại danh đỉnh đỉnh thiên triều Đại Lương, thì ra dựa vào nữ nhân mà phát tài? Dựa vào một nữ nhân đầu tiên thoát khỏi cảnh khó khăn, rồi một cước đá văng bà ấy, lại dựa vào nữ nhân thứ hai có quyền có thế. Bây giờ bổn cung mới biết, thì ra nam nhân có thể làm như vậy!”
“Thì ra là như vậy! Xem ra, Thái tử quý quốc cũng hy vọng dựa vào ngươi tiếp tục thịnh vượng! Chỉ có điều... Địa vị bây giờ của hắn cũng đủ hiển hách rồi? Lại hướng đi lên, vậy thì nên...” Sở Túc Lương phe phẩy cây quạt lạnh nhạt hòa bè.
Thì ra là vậy, phụ thân đại nhân của nàng chính là nói như vậy với người khác về mẫu thân của nàng?
Nghe những lời này, trong lòng Quý Du Nhiên đột nhiên lạnh lẽo, một điểm dịu dàng cuối cùng với Quý Thúc cũng đã biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.