Editor: Puck -
Chỉ có điều, nhìn bụng nàng ta lớn như vậy, người lại gầy nhỏ như thế, chỉ sợ đến lúc đó sinh con sẽ ăn không ít đau khổ. Quý Du Nhiên suy nghĩ trong lòng, cũng cười nhạt: “Vậy thì tốt. Chờ đến khi hài tử sinh xong, vậy đại Hoàng huynh cũng tốt lên rồi?”
“Ta cũng hy vọng như vậy!” Trong mắt Ninh Vương phi lóe lên ánh sáng chờ mong, liền lặng lẽ liếc mắt về phía bên cạnh Thái tử bên kia, đè thấp giọng nói, “Vì Vân Tướng nước Phong Lịch bên kia, hắn là người tám năm trước kia sao?”
Quý Du Nhiên khựng lại, nhìn ánh sáng sùng bái lan tràn trong đáy mắt nàng ta, vẫn gật đầu một cái.
Ninh Vương phi cả cười: “Thì ra là như vậy. Ta đã nói ta cảm thấy nhìn hắn hết sức quen mắt rồi, mặc dù hơn mười năm trước chỉ liếc mắt nhìn qua, nhưng khí phách như thế, cũng chỉ có một mình hắn có.”
Nghe ý tứ trong lời nói nàng ta...
Quý Du Nhiên hơi mím môi.
Ninh Vương phi liền cười nói: “Đã từng là tài tử hạng nhất đế đô, ta đương nhiên từng động lòng với hắn. Hôm nay gặp lại, trong lòng hơi nhảy loạn thình thịch cũng là điều đương nhiên, sẽ không phải vì vậy mà trách ta thủy tính dương hoa * chứ?”
(*) Thủy tính dương hoa: dễ dàng thay đổi như dòng nước, lả lướt nhẹ nhàng như hoa dương | chỉ nữ giới tác phong tùy tiện hay tình cảm không chuyên nhất
“Dĩ nhiên sẽ không.” Quý Du Nhiên lắc đầu. Chỉ có điều, nàng cảm thấy biểu hiện của nàng ta quá rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512308/quyen-2-chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.