Rất nhanh, Thanh Khâm bị đưa đến.
Đời trước, lực chú ý của Quý Du Nhiên vẫn đặt trên người Hồng Tụ và Tử Tô, chưa bao giờ chú ý tới nàng ta quá nhiều. Đời này mặc dù biết từ trước đến nay nàng ta cấu kết với Tử Tô, thỉnh thoảng truyền ra ngoài tin tức gì đó, nhưng trong lòng biết nha đầu này cũng chỉ có khả năng này, nàng liền bỏ qua nàng ta.
Dù sao trong Vương phủ không thể không có nhân thủ nằm vùng của Hoàng hậu nương nương, thay vì diệt nàng ta để cho Hoàng hậu đưa người mới vào, còn không bằng để cho nha đầu nàng tương đối quen thuộc này tiếp tục lưu lại nơi này, bằng nàng ta cũng không gợi lên sóng gió gì được. Nhưng ai biết, cũng bởi vì nhất thời khinh thường, bọn họ lại bị một đòn của nha đầu này!
Quý Du Nhiên hối hận muốn chết. Sớm biết như thế, nàng thật sự nên đánh chết nàng ta cùng Hồng Tụ!
Bây giờ, mắt thấy tiểu nha đầu dung mạo xinh đẹp này một mực cung kính quỳ phía dưới, dáng vẻ u mê ngây ngốc, trong lòng của nàng dâng lên lửa giận hừng hực.
“Những lời khác ta trước không nói, Thải Bình, trước thưởng nàng ta hai mươi bạt tai, đánh xong rồi hỏi!”
“Vâng.” Thải Bình tỏ vẻ bình tĩnh cầm công cụ đã sớm chuẩn bị trước, đi tới trước mặt Thanh Khâm rồi phất tay. Thanh Khâm lập tức định tránh đi, Thải Bình liền một tay giữ cằm nàng ta, một tay kia hung hăng đánh xuống.
Tiếng vang thanh thúy liên tiếp thoáng chốc liên tiếp vang lên trong sảnh, liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512282/quyen-1-chuong-69-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.