Phía bên kia, xe ngựa lắc lư ra khỏi Ninh Vương phủ, Phượng Dục Minh lập tức giơ ngón tay cái lên: “Ái phi, nàng rất lợi hại! Thái tử phi cũng bị nàng mắng khóc!”
Đó là bởi vì nàng ta vốn ngốc! Quý Du Nhiên thầm nghĩ tới trước kia khi ở nhà, nha đầu này ỷ vào cưng chiều của phu thê Quý Thúc muốn làm gì thì làm, trừ nàng ra trên dưới trong toàn phủ không ai dám cãi lại ý tứ của nàng ta, cũng đã nuôi dưỡng thành tính tình nàng ta vô pháp vô thiên mắt cao hơn đầu. Sau đó nàng ta lại muốn gả cho Thái tử, tiểu Trương thị và Quý Thúc lại hết sức lo liệu, hai người chắp tay đưa nàng ta lên ghế Thái tử phi. Nhưng ai biết, bản thân nàng ta đã lớn như vậy, vẫn còn như một hài tử không lớn thích mù quáng hồ đồ, mặc dù được Hoàng hậu dạy dỗ hiểu được chút thế thái nhân tình, nhưng để có thể một mình sống sót ở trong hậu cung mà nói, khoảng cách vẫn còn kém xa. Khó trách cho tới bây giờ Thái tử vẫn không thân cận nổi với nàng ta. Đời trước nàng ta có thể thuận buồm xuôi gió như vậy, tất cả đều bởi vì do có một cặp phụ mẫu tốt. Nhưng đời này... Quý Du Nhiên cười lạnh, đối với cánh tay đắc lực này, nàng theo thế tất yếu phải tháo xuống cho nàng ta!
“Chỉ có điều, tỷ tỷ, nàng ta là Thái tử phi! Tỷ mắng nàng ta, quay đầu lại nàng ta tố cáo với mấy người Hoàng hậu, cho tỷ “mang giày chật” thì làm như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512279/quyen-1-chuong-68-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.