Quả nhiên, bọn họ đều biết cả rồi. Quý Du Nhiên khẽ cắn răng: “Phụ hoàng ngài đang nói gì? Nhi thần không nghe rõ.”
“Ngươi còn giả bộ! Chiều hôm qua, có người nhìn thấy hai người các ngươi chân trước chân sau đi vào cánh rừng!” Hoàng hậu hắng giọng quát to, trong giọng nói tràn đầy tức giận, trong mắt bắn ra ánh sáng sắc bén gần như muốn bắn nàng thành cái sàng.
Nghe cách bà ta nói, quả thật muốn trị nàng tội danh quyến rũ Thái tử? Quý Du Nhiên buồn cười, trong đầu lại choáng váng mãnh liệt một trận, hai chân yếu ớt mềm nhũn không có sức, thoáng cái lại ngã ngược về trên ghế.
Thải Bình nóng lòng, phịch một tiếng quỳ xuống nói: “Hoàng hậu nương nương, Vương phi nhà nô tỳ nóng sốt rất kịch liệt, thần chí người không tỉnh, quả thật không có sức lực trả lời câu hỏi của ngài. Nếu không ngài xem thế này, tối hôm qua nô tỳ đều ở chung một chỗ với Vương phi, ngài có lời gì hỏi nô tỳ cũng được.”
“Hỏi ngươi? Được!” Mắt Hoàng hậu nương nương thình lình sáng lên, “Vậy ngươi nói, ngày hôm qua ngươi gặp Dật Vương phi ở đâu, khi nào?”
“Buổi trưa ngày hôm qua, Vương phi câu cá mệt mỏi, đã nói phải đi về nghỉ ngơi, cũng để nô tỳ đi báo cho Vương gia một tiếng. Nhưng mà, đợi sau khi tìm được Vương gia, Lục Ý tỷ đến báo lại Vương phi mất tích rồi! Mọi người vội vàng chia nhau đi tìm, Vương gia cũng giao con chó cưng của Vương gia cho nô tỳ, muốn tiểu Hắc giúp tìm Vương phi một chút! Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512234/quyen-1-chuong-52-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.