Editor: Minus Homiee
“Không ra được, làm sao bây giờ?”
“Mở ra một chút, chỗ này của em chật quá.”
Nhan Chúc Minh ngây thơ tất nhiên sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Anh lại mở ra một chút, ánh mắt Cố Đông Lai cứ nhìn chằm chằm chỗ kia, nơi cơ thể họ gắt gao dính chặt lấy nhau.
Nhan Chúc Minh bị hắn nhìn thì thấy ngượng, anh nói: “Đừng có nhìn, chỗ đó có gì đẹp đâu chứ.”
“Được rồi, anh không nhìn.” Ngoài miệng thì Cố Đông Lai nói như vậy nhưng lại đưa ngón tay của mình ở giữa đùi thiếu niên, thiếu niên duỗi chân thật mạnh, người đàn ông dùng ngón tay ấn vào chỗ kia, mạnh mẽ hướng vào bên trong.
“Thư giãn một chút, thư giãn một chút…”. Cố Đông Lai quả thực bị choáng ngợp, đây là lần đầu tiên của Nhan Chúc Minh, cũng không dễ dàng gì. Thật ra kinh nghiệm của Cố Đông Lai đối với đàn ông cũng trống rỗng như cảm xúc của Nhan Chúc Minh vậy. Đương nhiên, vì thể diện nên ngài Cố Đông Lai của chúng ta mới không nói cho thiếu niên biết.
Thiếu niên thấy đối phương nói như vậy, cũng nghe lời mà thả lỏng một chút, kẹp vật kia, hô hấp thiếu niên dồn dập, cơ thể không ngừng run rẩy, anh cảm giác nơi đó hình như không phải là bộ phận trên cơ thể mình, rất đau đớn nhưng ngay sau đó lại thấy thoải mái.
Nếu anh không cố gắng, anh sẽ không bao giờ biết chuyện gì đang xảy ra. Giờ phút này, bàn làm việc của anh còn đặt Kinh Thánh, nhưng anh biết rằng linh hồn của mình đã rơi xuống địa ngục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhu-thieu-dot/1084244/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.