Giỏ trái cây vừa hái đầy, mẹ Ngạn Thư đặt nó xuống bàn. Bà không định bụng sẽ hỏi nhiều thứ kể từ lúc Ngạn Thư dừng xe trước cổng nhà.
Ai cũng biết nhà họ Lý đều thuộc trí thức tỉnh lẻ. Ba cô vốn là một giáo viên tiểu học. Đồng lương ít ỏi nhưng tất cả đều sống trong hạnh phúc yêu thương. Em gái cô - Nhược Thu, đang học cấp ba. Có vẻ chị em cô luôn quấn quýt nhau dù cô chị thì đã lập gia đình.
Về nhà, cái nơi duy nhất cô có thể nương tựa khi trái tim mệt mỏi thế này. Mạn Kỳ biến mất vô cùng khó hiểu. Cô biết làm sao khi bao người xung quanh mang vẻ thờ ơ đến lạ.
Bà Lý miết nhẹ giỏ trái cây. Trong lòng bà, Ngạn Thư mãi mãi là đứa con gái sống theo lý trí. Mặc dù yêu Mạn Kỳ vốn dĩ nó xuất phát từ trái tim nhưng cô đủ thông minh để tránh bị chèn ép.
Ánh mắt cô quá ư buồn tủi. Bà hiểu và bà cầm quả mận đỏ trao tay cô.
- Vào đúng mùa thì nó rất ngọt.
Ngạn Thư cắn nhẹ cánh môi, cô đón lấy như cách để xóa tan căng thẳng. Bao điều tâm sự cùng mẹ, cô trút ra hết. Bà Lý lắng nghe câu chuyện, một chút ngán ngẩm song lại xót xa vô cùng.
- Rốt cuộc, con chọn cách im lặng thay vì tin chồng mình.
Ngạn Thư nghe mẹ nói, cô cúi đầu tự trách. Hai bàn tay lồng vào nhau, niềm ân hận cố dồn nén lâu ngày.
- Đúng! Đây là cái giá mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhat-lung-troi/2545330/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.