Tay Ôn Cẩn bị Thẩm Nhượng dùng sức bắt lấy, cô nghe thấy sự cầu xin mà Thẩm Nhượng đang cố gắng kìm nén trong giọng nói của hắn, trong lòng cô đột nhiên xuất hiện cảm giác hoảng hốt xen lẫn mờ mịt. Thẩm Nhượng hôm nay, thật sự khác trước rất nhiều, khiến cô cảm thấy vô cùng xa lạ, còn có chút bất an.
Cô ngây người vài giây, ngay sau đó tay đã bị nắm chặt, buộc cô phải chạm vào nơi nào đó. Cho dù cách một lớp quần áo, cô cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng như thiêu đốt, dường như còn có thể thông qua bàn tay mà truyền đến trong lòng cô.
Ngay lúc Ôn Cẩn kịp phản ứng lại, theo phản xạ có điều kiện né tránh vài lần, lại nghe thấy tiếng hít thở của Thẩm Nhượng dần trở nên thô nặng hơn. Trái tim cô như muốn ngừng đập, động tác trên tay liền ngừng lại, cơ thể cọ vài cái vào người Thẩm Nhượng, nhìn hắn mà dịu dàng nói: "Thẩm Nhượng, đợi thêm một thời gian nữa đi, em vẫn chưa chuẩn bị xong."
Thẩm Nhượng vẫn không buông tay Ôn Cẩn ra, sắc mặt của hắn dưới ánh đèn mờ mịt, không rõ được cảm xúc hiện tại là gì. Ôn Cẩn nhìn không ra được hắn đang suy nghĩ cái gì lúc này, chỉ biết nhẹ giọng dỗ dành hắn.
"Thẩm Nhượng." Giọng Ôn Cẩn càng thêm dịu dàng, cô đỏ mặt, đôi mắt long lanh, hai má ửng hồng, ngoan ngoãn rúc vào lòng Thẩm Nhượng, "Em có thể dùng cách khác giúp anh."
Động tác trên tay Ôn Cẩn thuần thục di chuyển vài cái, bên tai rất nhanh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-luon-muon-ly-hon/1193727/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.