Những lời này của hắn là có ý gì? Ôn Cẩn rất hiểu Thẩm Nhượng, hắn dường như có chút chán ghét trẻ con. Trước kia cô vẫn luôn muốn cùng hắn sinh thêm một đứa con nữa, đó là bởi vì cô cảm thấy khi có càng nhiều con cái, Thẩm Nhượng sẽ thường xuyên về nhà với cô.
Nhưng qua nhiều năm như vậy, Thẩm Nhượng vẫn luôn từ chối cô rất rõ ràng, nói với cô rằng tuyệt đối sẽ không bao giờ cùng cô sinh thêm đứa con thứ hai. Ôn Cẩn trong lòng liền cảm thấy bất an, cảm thấy bản thân hình như đã vô tình bỏ qua điều gì đó rồi, nhưng lại không thể tìm ra được rốt cuộc là không đúng chỗ nào. Cô vẫn muốn tìm Trình Tĩnh Sơ hỏi cho rõ ràng, hôm nay rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào.
Ôn Cẩn không thể hiểu được ý tứ của Thẩm Nhượng, cô ôm lấy cánh tay của Thẩm Nhượng, nói: "Thẩm Nhượng, trước kia không phải là anh không thích trẻ con sao? Chỉ cần một mình Thần Thần là đủ rồi, sau này chúng ta sẽ cùng nhau nuôi dạy Thần Thần thật tốt."
Thẩm Nhượng lẳng lặng nhìn Ôn Cẩn, thật lâu sau mới mở miệng: "Nhưng mà em thích."
Ôn Cẩn hơi giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Nhượng, nhưng không để cô kịp thấy rõ gương mặt của hắn đã bị ôm vào lòng.
"Ôn Cẩn." Thẩm Nhượng bế cô lên, xoay người đi đến quầy bar nhỏ bên cạnh, đặt cô lên đó, nhìn cô, thanh âm trầm thấp nghiêm túc, phảng phất như có chút thề thốt: "Ôn Cẩn, tất cả những gì em muốn làm trước kia, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-luon-muon-ly-hon/1193726/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.