Ôn Cẩn cùng Thẩm Thần ngồi trong xe, cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì. Thẩm Thần ghé vào trên cửa sổ, dùng ánh mắt trông mong nhìn ra bên ngoài.
Bên ngoài xe, Ôn Minh Khải đối diện Thẩm Nhượng, trong lòng cũng không khỏi cảm khái những thành tựu mà Thẩm Nhượng có được trên thương trường. Mấy năm nay, có thể nói rằng chính ông cũng đã nhìn thấy hắn tự mình đi bước một đem Thẩm thị càng ngày càng phát triển, đã mơ hồ có xu thế trở thành một kẻ sở hữu sự nghiệp đứng đầu cả nước.
Thẩm Sâm làm việc vô cùng cẩn thận để tâm, lại còn do dự không có chút nào quyết đoán, thế nhưng lại nuôi dạy ra một đứa con hoàn toàn tương phản với ông ta. Có Thẩm Nhượng, sự nghiệp của Thẩm gia , có lẽ đã có thể đạt tới thời kỳ cường thịnh. Nếu về sau Thẩm Nhượng có một đứa con giống như hắn, Thẩm gia ít nhất cũng có thể có trăm năm huy hoàng.
Một người đàn ông như vậy, Ôn Cẩn thích hắn thì không có gì đáng trách. Trải qua ba ngày này, Ôn Cẩn luôn nói bóng nói gió với ông, vẫn luôn cố ý nhắc đến công ty Thẩm Nhượng. Ôn Minh Khải kỳ thật cũng có thể đoán ra được, Thẩm Nhượng mang trong lòng dã tâm lớn đến mức nào, nếu chỉ là đoạt được một hạng mục, chắc chắn sẽ không có khả năng làm hắn thỏa mãn.
Ôn Minh Khải kinh hãi với thủ đoạn của Thẩm Nhượng, cũng mơ hồ có dự cảm, Thẩm Nhượng nhất định sẽ thành công. Công ty của chính mình xảy ra vấn đề, ông đã sớm phát hiện. Nhìn trúng Tô Yến, đem anh mang theo trên người tự mình dạy dỗ, ngoài coi trọng nhân phẩm của Tô Yến, ông còn muốn đem Ôn Cẩn gả cho anh, không những vậy còn rất hài lòng về năng lực của anh, vì thế mới yên tâm đem Ôn thị giao cho Tô Yến lo liệu.
Chắc chắn một điều rằng năng lực của Tô Yến không thể so sánh được với Thẩm Nhượng, thua chính là thua ở bối cảnh gia thế cường đại. Gia thế, mối quan hệ, Thẩm Nhượng đều đứng đầu, vì thế nên nếu Tô Yến trực tiếp đối đầu với hắn, nhất định sẽ thua. Ban đầu ông tính toán sau khi khiến Tô Yến và Ôn Cẩn kết hôn, tránh xa Thẩm Nhượng, khi đó Ôn thị sẽ lui về phía sau, thậm chí lúc ấy sẽ không trở thành một công ty mang tiếng phụ thuộc Thẩm thị .
Ôn Minh Khải tuổi tác đã lớn, cũng đợi rất lâu rồi. Chỉ cần Ôn Cẩn cùng Tô Yến về sau có thể không cần lo nghĩ nhiều mà bình an sống qua ngày, ông cũng có thể an tâm nhắm mắt, nhẹ nhàng đi gặp A Hạ nơi suối vàng.
Đáng tiếc Ôn Cẩn lại thích Thẩm Nhượng.
Ôn Minh Khải thở dài, nhìn về phía Thẩm Nhượng, nói:
"Thẩm Nhượng, nếu cậu muốn sở hữu được thứ mình muốn, vậy thì hãy ly hôn với A Cẩn đi."
Thẩm Nhượng sắc mặt hơi cứng lại, trầm mặc một hồi mới mở miệng:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]