Thẩm Nhượng dừng chân, ngẩng đầu nhìn biệt thự xa lạ trước mắt, xoa xoa cái trán. Nơi này, trước khi cưới Ôn Cẩn, hắn đã từng tới một lần, sau này cũng không còn bước vào nơi này thêm lần nào khác.
Năm đó Thường Minh và hắn cùng nhau đến đây tìm Ôn Minh Khải, hai người đứng ở bên ngoài biệt thự, Thường Minh hỏi hắn, đêm ấy vì cái gì muốn từ giả thành thật ngủ với Ôn Cẩn, tại sao muốn cưới cô. Hắn không chút do dự nói, ngủ với Ôn Cẩn là bởi vì đó là lần đầu tiên hắn đối với một nữ nhân có dục vọng, cưới Ôn Cẩn là vì sự nghiệp của hắn.
Nhớ tới chuyện năm đó, Thẩm Nhượng sắc mặt hơi ngưng trọng, trong mắt rất nhanh hiện lên một mảnh mờ mịt, trong lòng từ đâu lại bắt đầu xuất hiện cảm giác bực bội.
Tập đoàn Thẩm thị muốn mở rộng sang lĩnh vực mới, mà ở lĩnh vực này vô luận ở trong hay ngoài nước, Ôn Minh Khải hay hắn đều là những kẻ đứng đầu, là nhân vật có sức ảnh hưởng. Ôn Minh Khải chiếm thế thượng phong cũng đã được vài chục năm, địa vị to lớn và vững chắc đến mức hắn không hề có biện pháp nào để một mình đối phó.
Nhưng Ôn Minh Khải cũng đã lớn tuổi, đã không còn minh mẫn và quyết đoán như xưa, ngược lại già rồi thì bắt đầu mềm lòng. Công ty ông ấy quản lý cũng đã bắt đầu nảy sinh ra các loại vấn đề. Mà đứa con duy nhất của Ôn Minh Khải, liên tục quấn lấy hắn mấy năm, không chỉ không kế thừa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-luon-muon-ly-hon/1193711/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.