Cô ta là chị ba của Giản Thanh. Về tình, nàng nên đưa cô ta đi.
Cô ta và Giản Thanh có quan hệ không tốt. Về lý, nàng không cần thiết phải cho cô ta quá giang.
Lộc Ẩm Khê còn đang do dự, Giản Yến liền dùng đầu ngón tay gõ nhẹ lên cửa kính ô tô và nói với nàng: "Bộ phim em đang đóng là do Tập đoàn Văn hóa Điện ảnh và Truyền thông Ngân Hà đầu tư."
Ồ, cô ta đang gián tiếp nói bản thân là sếp của nàng.
Lộc Ẩm Khê không chút do dự, xuống xe, mở cửa bên phải của ghế sau ra, lễ phép mời lão bản lên xe.
Theo nghi thức kinh doanh, khi đi ra ngoài, lãnh đạo sẽ ngồi ở bên phải hàng ghế sau, người đi cùng sẽ ngồi ở hàng ghế phụ.
Giản Yến không ngồi vào ghế sau mà đi vòng đến ghế phụ, ngồi vào, thắt dây an toàn, dễ chịu nói: "Bạn nhỏ, tôi không coi em là tài xế, tôi chỉ thấy tiện đường nên đi nhờ xe em thôi."
Cô ta có dung mạo ưu tú, lúc không nói không cười lại phát ra tia sắc lạnh như sấm rền gió cuộn. Nhưng một khi đã nói chuyện lại mang đến cho người khác loại cảm giác ấm áp dễ chịu, bất giác khiến người ta thả lỏng cảnh giác.
Lộc Ẩm Khê nhìn khuôn mặt có ba phần giống với Giản Thanh, trong lòng thầm nhớ đến cô. Nàng khởi động xe, hỏi Giản Yến: "Giản tổng cũng ngồi tàu điện ngầm đến đây à?"
Bình dị gần gũi như vậy sao?
Giản Yến đeo kính lại, bình tĩnh lắc đầu: "Tôi chưa đi thứ đó bao giờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-de-tam-tuyet-sac/781627/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.