Lộc Ẩm Khê mờ mịt mở mắt ra, bỗng dưng thất thần.
Phòng khách rực rỡ ánh đèn còn phòng ngủ thì lại tối tăm. Giản Thanh đứng giữa ánh sáng và bóng tối, dùng ánh mắt sáng ngời nhìn về phía nàng, hỏi:"Em ở lại với tôi không?"
Giọng nói lạnh lùng truyền vào tai, Lộc Ẩm Khê mấp máy môi, cố gắng trả lời nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu.
Ở lại sao?
Cô đang hỏi nàng ở lại vào đêm nay? Hay là sau này?
Nếu là đêm nay thì không khó để ở lại, cái khó là chuyện sau này...
Nàng thậm chí không thể nhìn thấy tương lai của chính mình thì làm sao nàng có thể nói chuyện sau này?
Nàng bước vào thế giới trong sách này một cách tình cờ và khó hiểu, cũng chẳng có ai cho nàng lựa chọn. Khi rời khỏi thế giới này, nàng thật sự sẽ có sự lựa chọn nào chăng?
Sau khi phá tan ranh giới của mối quan hệ mập mờ này, liệu nàng có thể cho Giản Thanh một tương lai?
Hay là nàng không cần màng đến tương lai mà cứ tận hưởng niềm vui trước mắt?
Lộc Ẩm Khê đã lâu không lên tiếng, phòng ngủ im lặng, không khí ái muội trong phòng dần tan ra, lý trí cũng bắt đầu khôi phục, nhiệt độ cơ thể cũng đã hạ.
Giản Thanh thấy Lộc Ẩm Khê do dự, cô buông tay nàng ra, dùng đầu ngón tay xoa nhẹ nốt ruồi ở đuôi mắt nàng, sau đó cúi người đặt một nụ hôn nhẹ lên đó, nhẹ nhàng nói:"Không sao, em cứ từ từ suy nghĩ."
Cô càng săn sóc, lo lắng cho nàng như thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-de-tam-tuyet-sac/781626/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.