Nàng giật mình ngước lên nhìn. Là hắn, sao hắn lại ở đây. Đột nhiên thấy hắn cao hơn so với thường ngày vậy. Cũng đẹp trai hơn với thường ngày nữa.
Chàng nói:
"Thập tam đệ, đệ đang làm gì ở đây vậy?"
Thì ra chàng trai này là thập tam vương gia. Năm này vừa tròn 19 tuổi. Tính tình ôn hoà, tốt bụng. Thẳng thắn, luôn sống vui vẻ không ám toán hay trục lợi. Là người đáng để cho nữ nhi gửi gắm cả đời. Chàng có tên là Trương Thiệu Quân.
Thiệu Quân nhìn thấy chàng mừng lắm. Tưởng rằng chàng sẽ giúp mình làm chủ.
"Bát ca...huynh tới đúng lúc lắm. Đệ muốn nha hoàn này của huynh...huynh hãy ban cô ấy cho đệ đi"
Chàng nghe xong một bụng đầy tức. Mùi chua thoang thoảng... giọng nói không hề vui vẻ:
"Không được!!!"
Thiệu Quân hét lên: "Tại sao lại không? Chỉ là xin huynh một mỹ nhân, huynh cũng hẹp hòi quá đấy. Huynh có thể coi như đây là quà tặng cho đệ, trong suốt những năm trinh chiến bên ngoài mà"
Nàng nghe được hai huynh đệ họ xem mình như là nha hoàn hay đồ vật liền không vui. Nàng quát:
"Hai người có thôi đi không. Hai người nên hỏi ý của ta mới phải chứ"
Sau khi nàng nói, hai người bọn họ không hề để tâm cũng thôi đi. Lại còn cãi nhau gay gắt hơn trước.
"Sao lại không được, chỉ là một nha hoàn thôi mà"
"Ta nói không được là không được...đệ chọn ai cũng được. Nhưng...không thể là nàng ấy"
"Huynh hẹp hòi, huynh bủn xỉn...huynh..."
"\-Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241538/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.