Phủ bát vương gia \( Chiến vương\)
Bịch...bịch...bịch...
Tiếng chạy vội vã của Tiểu An.
Hộc...hộc...
"Tỷ tỷ...Dư Ninh quận chúa đã rời phủ rồi"
Nàng đang nằm dài, vắt vẻo trên cây.
Khi nghe Tiểu An nói xong vui mừng, tỉnh luôn cả ngủ. Nhảy vút từ trên cây xuống:
"Tiểu An, muội nói thật hả. Nàng ta đã ăn trực ở đây mấy ngày, mấy đêm rồi. Không uổng công của muội luôn canh trừng ở đó"
Từ khi, Dư Ninh quận chúa đến nàng ta luôn tự xem mình là Vương phi. Đến nỗi Tuyết nhiều lần muốn đến gặp chàng thì toàn bị nàng ta ngăn cản, gây khó dễ. Nàng để Tiểu An thỉnh thoảng đến thăm dò xem khi nào thì nàng ta mới rời khỏi.
Tuyết nói:
"Cuối cùng nàng ta cũng chịu đi rồi, nhưng sao nàng ta chịu bỏ đi vậy nhỉ. Lẽ nào đã bỏ cuộc rồi, không quyến rũ được hắn sao"
Nàng chống tay lên cằm, đăm chiêu suy nghĩ một hồi.
"Ài... không nghĩ nữa, đi tìm hắn bàn chuyện quan trọng hơn"
Nàng đang định đi, thì Tiểu An lập tức ngăn lại.
"Tỷ...tỷ định đi tìm Vương gia sao. Nhưng bây giờ muộn rồi. Hay là để mai..."
Nàng cảm thấy Tiểu An thật phiền phức. Sớm như này mà bảo là muộn rồi. Nếu tính ra mới có 6 giờ chứ mấy. Nhớ lần trước vừa ăn xong đã bắt nàng đi ngủ. Theo giờ giấc ở cổ đại thì họ ăn rất sớm, nghỉ rất sớm. Nhưng xét về thói quen của nàng thường sẽ ăn muộn, nghỉ muộn do đặc thù công việc nên sau khi xuyên không vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241531/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.