Khung cảnh trở nên tĩnh lặng...
Đến một con ruồi cũng chẳng dám bay, đám kiến trở nên bất động... Nàng nghe xong lúng túng, gượng cười. Không tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
"Ha...ha...ta có phải nghe nhầm rồi không"
Chàng tim đập nhanh, hai má ửng hồng. Nhưng vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng. Chàng nói:
"Cô tưởng bổn vương sẽ nói vậy sao?"
Nàng tức giận đùng đùng, không ngờ chàng còn biết trêu trọc người khác.
"Huynh tưởng ta muốn gả cho huynh lắm sao. Cứ mơ đi...hứ"
Chàng nghe xong hơi thất vọng chút, nên muốn lái sang chuyện khác.
"Khụ...chẳng phải có chuyện muốn nói với bổn vương sao. Giờ nói được rồi chứ?"
Nàng lập tức quên sạch chuyện vừa mới sảy ra, trở nên hưng phấn. Đôi mắt sáng lấp lánh, lật mặt nhanh hơn sách. Bê ghế tiến về phía chàng ngồi phịch xuống. Nàng tự tin, dõng dạc nói:
"Ta cần huynh làm cổ đông, chỉ cần góp vốn ta tin chắc huynh sẽ thu về được rất nhiều lợi nhuận. Ta giúp huynh kinh doanh, mở rộng tiền đồ. Ta đảm bảo những thứ ta sắp chuẩn bị bán này, khắp cả triều đại sẽ không có nổi cái thứ hai đâu. Cuối tháng chỉ cần chia cho ta 80% lợi nhuận, coi như là tiền công ta giúp huynh. Thế nào, hấp dẫn đúng không. Huynh chỉ việc ngồi ở nhà thưởng thức trà ngon, tay ôm mỹ nhân mà túi tiền lúc nào cũng đầy ăm ắp"
Chàng ngồi ngơ người ra, không hiểu từ đầu đến giờ nàng là đang nói về chuyện gì. Những từ ngữ mà người cổ đại không thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241528/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.